89- KHÔNG LÀM VIỆC QUÁ NHIỀU,
ĐỂ DÀNH SỨC MÀ TU TẬP
(24:31) Phật
tử 5: Dạ, con xin thưa Thầy là chúng con là…
Trưởng
lão: Con cứ ngồi
đi con, đừng quỳ, Thầy cho phép con, không sao đâu con.
Phật tử
5: Chúng con là
ở vùng cách xa trung tâm, cho nên là chúng con cũng được nhờ có cô Diệu Hương dẫn
dắt chúng con, trước khi là chúng con được biết Trung tâm An dưỡng của Thầy, Mô
Phật, con rất là xúc động và cũng mong muốn được đến Trung tâm để tham gia.
Mặc dù chúng
con ở đây là nhiều các cụ già như thế này nhưng mà vẫn quyết tâm tầm sư học đạo
để đến được nơi đó rồi chúng con lao động và cũng như là theo ước nguyện của Thầy
đã nghĩ.
Mặc dù chúng
con cũng là nông thôn nghèo khó nhưng mà thuê một chuyến xe là năm trăm năm
mươi ngàn. Năm trăm đó các con phải sang nhiệt tình làm để cho nó xứng đáng với
chuyến xe ấy. Chứ năm trăm ấy cũng không sang không phải sang ngồi chơi, sang để
làm thì là nó cũng xứng đáng chứ con thấy nó quá đắt.
Các con phải
nhiệt tình làm, hễ sang ngày nào các con nhiệt tình làm, mà không sang làm…
(25:47) Trưởng
lão: Làm cái khu đất đó hả mấy con? Cái khu đất của chú Tuấn hả? Tội
nghiệp mấy con quá!
Phật tử
5: Chúng con
sang ba lần, mà lúc các bạn trẻ vậy mà cũng hơi khó. Còn chúng con có trẻ thì
cũng khó khăn tuổi. Còn không có người làm phải bơi ra.
Trưởng
lão: Sáu mươi
hai tuổi đều là lớn hết rồi. Thôi mấy con đừng sang bên đó làm nữa mấy con. Cứ ở
nhà mấy con gần gũi với bác, mỗi lần đi tốn tiền nhiều quá. Mấy con làm nông,
kiếm đồng bạc rất khó.
Mấy con ở
đây, rồi mấy con chia ra. Trong mấy ngày một tháng, mấy con chia ra, như trong
cái phòng này, mấy con cũng có thể tập được mấy con. Chờ khi nào Thầy về đây,
Thầy mở mang. Rồi chừng đó, Thầy kêu mấy con lên. Thầy sẽ nuôi cơm cho mấy con
ăn. Thầy sẽ dạy cho mấy con học.
Chứ bây giờ
mấy con già rồi, làm sao mấy con có tiền được, nhờ con cháu giúp đỡ.
Phật tử
6: Lạy Phật,
con xin Thầy là vì chúng con mà thấy được giáo pháp của Thầy mà nó có giải
thoát thứ thiệt. Nó không có mơ hồ, trừu tượng, chúng con sướng lắm.
Cho nên là
thấy Thầy kêu gọi như thế chúng con khoái, thích đi sang đấy để mà lao động, để
đóng góp. Mà nếu các con mà đóng góp tiền có nhiều như mọi người khác con không
có, cho nên các con phải góp sức.
Trưởng
lão: Lấy công để
mà góp, tội quá mấy con! Để rồi mấy con lớn tuổi rồi, để rồi Thầy sẽ lo lắng điều
đó cho mấy con. Mấy con đừng có phí sức của mấy con. Để sức của mấy con để mà
tu tập mấy con.
Nhớ lời Thầy,
mấy con đi ra làm cỏ, làm đồng, đào đất, trồng cây trái, giậm cỏ, nhổ cỏ, mấy
con làm thêm tội, mấy con biết sao không? Dưới đất có nhiều côn trùng lắm mấy
con. Mình làm nó chết côn trùng nhiều. Một cây cỏ nó lên xanh tươi tốt. Mình nỡ
lòng nào mà nắm đầu, nhổ nó chết đi mấy con. Nó có sự sống như mình mà.
(27:58) Tuy
nó không biết đau, nó không giãy giụa như con gà, con cá, con tôm nhưng nó cũng
muốn sống lắm mấy con. Ở đây mấy con thấy cây mạ không? Mấy con nhổ lên, mấy
con bó nó lại, mấy con để trong bóng mát. Nó cố gắng nó mọc cái rễ trắng ra nó
sống, mấy con. Nó ham sống lắm, cho nên tượng trưng chúng ta thấy cái rễ trắng
của nó mọc ra mà.
Các con có
thấy không? Nó muốn sống chứ nó đâu muốn chết. Vì thế mà mình kéo cái nắm mạ
mình cắm nó xuống ruộng, thì nó mọc rễ ra liền, nó sống lên. Đó, mấy con nhìn
đám ruộng mấy con cấy có phải không? Nó ham sống lắm, có phải không? Nó không
bao giờ mà nó muốn chết.
Vì vậy mà
người ta nhổ cỏ, rồi mấy con bỏ cái đống cỏ trong cái bóng mát, có độ ẩm, cây cỏ
cũng ráng cố gắng mà ra cái rễ để sống mấy con. Cho nên vì nhà nông chúng ta,
cuộc sống chúng ta, chúng ta phải diệt cỏ, để lúa để thóc chúng mới sống, mới
lên được. Chứ để cỏ chột làm sao sống được.
Cho nên vì
thế mà chúng ta làm sao? Nhất là con cháu chúng ta còn trẻ, nó làm, chúng ta lớn
rồi, dành thì giờ còn lại chúng ta tu tập. Chúng ta phải thực hiện lòng thương
yêu của chúng ta. Chết trong giới luật của Phật, chết trong lòng thương yêu của
mình. Đừng làm đau khổ tất cả sự sống mấy con.
Thầy sẽ cố gắng
tìm mọi cách giúp đỡ mấy con. Có dịp mấy con về được Thầy nuôi cơm ngày một bữa,
sống như Thọ Bát Quan Trai, các con biết không? Rồi các con sẽ được rảnh rang
mà tu tập. Không bắt mấy con làm cỏ, không bắt mấy con quét sân.
Vì tuổi mấy
con gần hết rồi, đời mấy con sắp tàn, mà bắt mấy con làm như vậy biết chừng nào
mấy con tu cho xong. Vì mấy con nghĩ rằng mấy con phải góp công, mình không có
tiền thì mình phải lấy công mình làm công đức bồi dưỡng. Không đâu mấy con!
(30:03) Tu
là giải thoát. Chứ làm như vậy mấy con khổ lắm! Thầy nghe nói mấy con qua đó mấy
con làm nhiều quá, thương mấy con. Đã già rồi, chứ phải chi còn những người trẻ
tuổi thì làm thì không nói, nhưng mấy con lớn tuổi rồi.
Các con hãy
chờ đợi. Nếu điều kiện Thầy xin phép được, thì về thì mướn người ta làm. Để cho
mấy con được, có thời gian còn ngắn ngủi đó, mấy con được học đạo đức, được tu
tập, sau này sẽ được làm chủ sự sống chết của mấy con. Khi mấy con chết, mấy
con ra đi tự tại, không còn đau khổ nữa mấy con. Nhớ chưa?
Bây giờ mấy
con nghỉ, đừng qua bên đó nữa mấy con. Để bên đó mấy cụ, mấy bác, mấy chú, mấy
người còn trẻ tuổi họ làm thôi. Còn mấy con già, đừng làm mấy con. Lớn tuổi rồi,
sáu mươi mấy rồi còn gì nữa, bảy mươi mấy, tám chục tuổi rồi còn đi ra làm chi
mấy con?
Chỉ lo tu tập
thôi, lo ở không mà tu tập còn không kịp kia, nhớ lời Thầy không các con? Khi
nào mà Thầy tổ chức xong, Thầy sẽ kêu mấy con về tu tập, không để mấy con cực
khổ nữa.
Phật tử
7: Con xin sám
hối Thầy là ở cái nhóm con là đa số những người không biết chữ, đến đây thì con
mới đọc sách của Thầy cho họ nghe. Thế những cái chỗ nào mà những cái danh từ
gì mà không hiểu, kể cả con cũng chưa hiểu được, có cô Liễu Hương dìu dắt chúng
con, con điện cô con hỏi.
Vì cô ấy là
đi được xe đạp, mà không phụ thuộc ai phải lai, cho nên là các con là điện hỏi.
Thế con về thăm trong những cái ngày chúng con có học pháp, thì cứ hàng tuần chúng
con đọc pháp, và học để đưa ra hỏi, tham gia ý kiến và phát biểu. Thế còn đến
ngày mùng một, ngày rằm chúng con thọ giới, cũng nhà con đây.
Thế sau này
thì con xin Thầy cho chúng con sang đấy thọ giới có được không ạ?
(32:15) Trưởng
lão: Được con. Thầy sẽ có nơi cho mấy con vào tu tập, không có gì khó.
Còn bình thường mấy con ở đây tập đi.
Thầy sẽ, sau
khi cái Trung tâm An dưỡng xong rồi, có cái khu An dưỡng thì mấy con về khu An
dưỡng Thầy cho mỗi con một cái nhà nhỏ, rồi mấy con sống trong nhà như cái thất
ở ngoài cái khu đất mấy con làm đó. Mỗi người một cái nhà, một cái giường để
cho mấy con được nghỉ ngơi ở đó, và tu tập ở đó. Thì từ đó Thầy dạy cho mấy con
tu tập.
Mấy con ráng
tu là mấy con không phụ lòng Thầy. Các con nhớ không? Ráng giữ giới là không phụ
lòng Thầy.
Bây giờ mấy
con dưỡng sức, đừng có làm, lao động nữa mấy con, lớn tuổi rồi. Giúp đỡ cho con
cháu mình xung quanh, giữ nhà, quét nhà, giúp cho nó thôi, đừng làm cái chuyện
gì nặng nhọc nữa mấy con. Còn một ít sức khoẻ.
Mà nhớ lời
Thầy dạy, thì ngày nào mà Thầy xin phép xong, Thầy sẽ cho mấy con hay, rồi Thầy
sẽ giúp đỡ mấy con tu tập. Mấy con an ổn, đừng sợ gì hết. Mấy con đừng có cúng
dường tiền Thầy cái gì hết. Mấy con là nông dân, mấy con làm ra tiền cực lắm. Lớn
tuổi rồi mấy con cũng không làm ra tiền đâu.
Mấy con để
Thầy lo cho mấy con. Vì Thầy đã quy y Tam Bảo, truyền năm giới cho mấy con, là
mấy con như những đứa con của Thầy rồi. Thầy sẽ giúp đỡ mấy con. Ráng mà tu tập.
Ráng mà vượt qua nghiệp thân của mấy con, để mấy con thoát khổ.
Có Thầy giúp
đỡ, bình an. Thầy mong rằng, có giấy phép là Thầy về đây Thầy làm, Thầy giúp
cho mấy con. Rồi Thầy sẽ đứng lớp Thầy dạy cho mấy con học.
Thầy không cần
mấy con biết chữ. Thầy chỉ cần nói cho mấy con nghe, rồi dạy cho mấy con hiểu,
rồi mấy con biết cách, mấy con xả tâm, mấy con được bình an. Đó, thì như vậy là
mấy con đã được tu theo Thầy rồi. Các con hiểu không?
Tội cho mấy
con ở nông thôn, không được học hành nhiều khi không biết đọc chữ, chỉ lo cặm cụi
làm ăn cho có cơm ăn áo mặc mà thôi. Mấy con rất đáng thương.
Bây giờ Thầy
xin phép mấy con Thầy sẽ về. Chúc mấy con bình an. Hôm nay về đây mấy con thấy
Thầy cũng già rồi.
Phật tử
6: Con bạch Thầy,
con kính xin Thầy là Thầy hoan hỉ truyền cho con, con được đảnh lễ Thầy, cảm ơn
Thầy.
Trưởng lão: Rồi, mấy con cứ đảnh lễ Thầy
đi. Rồi. Thôi mấy con lạy Thầy ba lạy thôi con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét