72- BIẾT THƯƠNG YÊU SỰ SỐNG
NHỜ THẤM NHUẦN ĐẠO ĐỨC HIẾU SINH
(03:34) Cho
nên, đạo đức đạo Phật dạy chúng ta từng cái hiểu biết. Cũng như lúc cha mẹ sanh
các con ra, các con có hiểu biết gì đâu, cha mẹ dạy các con người này là ba, người
này là mẹ, các con tập từng tập để kêu gọi ba, mẹ.
Rồi lớn lên
một chút các con được cho đi học, bây giờ các con mới biết chữ, biết viết, biết
đọc. Rồi lớn lên cho đi học đến đại học, mấy con có chuyên nghiệp học như trở
thành bác sĩ, trở thành kỹ sư, trở thành luật sư.
Các con thấy,
trở thành những cái tay nghề chuyên môn như vậy phải học tập chứ, bây giờ đạo đức
mình cũng phải học chứ sao! Mình phải học mình mới biết thương người, mình
không học thì làm sao mình biết thương người?
Các con thấy,
như hiện giờ các con không học thì các con làm sao có Đức Hiếu Sinh, có lòng
thương yêu mấy con? Không có lòng thương yêu thì vì vậy mà mới mua thịt, mua cá
mấy con làm thực phẩm con ăn chứ gì?
Mấy con ăn
thấy ngon chứ gì? Nhưng miếng thịt của mấy con có sự đau khổ của chúng sinh
trong đó. Có con gà, con vịt, con heo, con dê người ta đâm cổ nó, người ta giết
nó, người ta mới làm ra thực phẩm cho chúng ta ăn chứ gì!
Các con thấy
ngon nhưng mà các con biết sự dãy dụa, đau đớn của loài vật không? Trước khi chết
để làm thành thực phẩm cho mấy con thì đó là sự đau đớn lắm mấy con. Các con có
suy nghĩ điều đó chưa?
Khi người ta
bắt mình mà người ta cắt cổ mình, người ta lấy máu thì mình có đau khổ không? Vậy
sao mình nỡ tâm mình cầm cổ con gà mình cắt, mình bắt con cá mình đập đầu mấy
con? Thử ai lấy cây đập lên đầu mình một cái mình có đau không? Đau lắm mấy
con! Tại sao chúng ta không suy nghĩ như vậy mà thương chúng sanh?
(05:19) Cho
nên, khi chúng ta học, chúng ta hiểu, chúng ta mới thương yêu sự sống. Các con
thấy, sự sống ở trong ly nước mà mấy con đem lên để đây cho Thầy uống, trong ly
nước có sự sống mấy con.
Tại sao có sự
sống? Nếu không có nước chúng sanh chết hết hà, các con thấy từng giọt nước ở
trên sa mạc, người ta kiếm từng giọt nước không có uống, còn mình đây cả một biển
nước, nước nhiều lắm cho nên mình phí bỏ, đó là sự sống.
Yêu thương
nước, yêu thương không khí, bầu không khí chúng ta ô nhiễm cho nên chúng ta
sanh bệnh tật. Các con thấy mình ném một nắm rác ra, nắm rác sẽ mục bay lên
không khí thành bụi, chúng ta hít thở làm chúng ta đau khổ như vậy các con
không yêu sự sống, cho nên các con làm mất vệ sinh môi trường chúng ta.
Các con thấy,
đạo Phật dạy chúng ta từng chút như vậy. Dạy như vậy để đem đến cơ thể chúng ta
không bệnh tật chứ gì! Vệ sinh môi trường là cơ thể chúng ta, lòng hiếu sinh
thương yêu sự sống, không những sự sống của loài động vật mà cả sự sống của cỏ
cây.
Cỏ cây cũng
có sự sống mấy con, nếu không có cỏ cây không chừng mấy con sống được không?
Toàn bộ trên mặt đất chúng ta, hành tinh chúng ta không có cây cỏ mọc mấy con sống
được không? Các con nhờ cỏ cây mà sống, một bữa ăn mà nếu các con ăn thịt không
chắc các con không sống đâu, có phải không? Có rau, có cải, có dưa, có cá, có
phải không? Đó là sự sống!
(06:46) Cho
nên chúng ta thương yêu sự sống, thương yêu sự sống của mình thì mới thương yêu
sự sống của muôn loài trên hành tinh, đó là Đức Hiếu Sinh mấy con.
Vì vậy mà
khi mấy con đến chùa người ta truyền cho mấy con cái giới cấm sát sanh, từ bỏ
sát sanh, không giết hại chúng sanh. Chúng sanh đây gồm cả những sự sống trên
hành tinh, không những loài vật.
Các con có
khi nào cầm đôi đũa mà gắp miếng thịt bỏ trong miệng nhai, mà các con có nghĩ rằng
đây là một sự đau khổ của loài chúng sanh không? Các con chưa suy nghĩ như vậy
đâu!
Thì khi mấy
con học đạo Phật thì người ta sẽ dạy cho mấy con hiểu sự đau khổ, sự lăn lộn của
loài động vật trước khi nó thành thực phẩm cho mấy con ăn. Đau đớn lắm mấy con!
Chúng ta biết
đau, biết khổ, tại sao chúng ta nỡ lòng nào làm cho chúng sanh đau khổ đến mức
độ giãy dụa, lăn lộn? Vậy mà chúng ta nỡ lòng nào làm những điều đó mấy con!?
Cho nên khi
vào đạo Phật, các con thọ giới không sát sanh, được sự dạy bảo, được sự hướng dẫn
của các thầy Đức Hiếu Sinh - lòng thương yêu sự sống, thì ngày giờ này mấy con
đã theo đạo Phật, mấy con trở thành con người như thế nào? Con người hiền đức,
biết thương yêu sự sống của mình, sự sống của muôn loài, các con sẽ trở thành
con người rất đạo đức.
(08:10) Nhưng
mấy con đến đạo Phật người ta dạy mấy con cúng bái, tụng niệm, cầu siêu, cần
an, không dạy mấy con thương yêu sự sống, cho nên giờ này ai mà chửi mấy con
thì mấy con sẽ tức giận mấy con chửi lại, mấy con có nhường ai không, có nhịn
ai không!?
Nếu mấy con
đến chùa 1 năm, 2 năm, 3 năm mấy con thấm nhuần được đạo lý của đạo Phật, thì
ngày hôm nay mấy con là những người có đạo đức, đạo đức cao thượng biết thương
yêu sự sống; không gian lam, trộm cắp; rất chung thuỷ vợ chồng, không gian díu
người này, người kia, toàn bộ gia đình mấy con thật hạnh phúc.
Người chồng
có một người vợ bé khác, người vợ làm sao không đau khổ mấy con? Có một người vợ
mà gian díu với một đàn ông người khác, thì người chồng có đau khổ không mấy
con? Đau khổ! Và con cái như thế nào đây?
Các con thấy,
đạo Phật dạy chúng ta chung thủy, như vậy là đạo Phật dạy chúng ta đạo đức chứ
gì mấy con, tại sao chúng ta không theo đạo Phật để học những điều đó? Hay là
theo đạo Phật để cúng bái, tụng niệm, cầu an cho gia đình bình an, mà mình làm
toàn chuyện ác?
Mình cầu an
mà sao nỡ lòng nào gắp miếng thịt mà ăn mấy con? Đập đầu con cá giết để biến
thành thực phẩm cho gia đình mình ăn mà gọi là vui, gọi là hạnh phúc? Cho nên mấy
con ăn những cái sự đau khổ trong thân, tâm mấy con thì mấy con phải bệnh đau
chứ sao.
Nói như vậy
có nhiều người cũng ăn chay, tại sao bệnh đau? Người ta ăn chay như con bò ăn cỏ
thì phải bệnh đau chứ sao! Đạo Phật dạy chúng ta từ tinh thần thương yêu mà
chúng ta ăn, cho nên chúng ta không bệnh đau, chúng ta ăn trong cái tình
thương, còn người kia ăn chay mà làm thực phẩm chay giống như thịt, giống như
đùi gà, giống như tôm.
Các con thấy
các thực phẩm của người ta bán không? Thấy các chùa làm thực phẩm không? Giống
như thực phẩm mặn chứ có khác gì!
(10:09) Trong
đó đậu hủ, trong đó rau cải nhưng hình dáng có giống miếng thịt không mấy con?
Vậy mà nỡ
lòng nào chúng ta gắp miếng ăn đó mà ăn cho được? Khi thấy giống thịt làm sao
chúng ta ăn được! Mà một người có lòng hiếu sinh khi thấy hình dáng của một miếng
thịt làm sao người ta bỏ trong miệng người ta nhai được, người ta nuốt được mặc
dù đó là đậu hủ. Các con hiểu không?
Người ta
theo đạo Phật là với lòng từ bi, lòng thương yêu chứ không phải theo đạo Phật
mà ăn những cái món ăn này như là con bò ăn cỏ. Con bò ăn cỏ có ăn chay không mấy
con? Nó ăn cỏ nó có biết thương con vật khác không? Các con thấy hai con bò cụng
nhau, đánh nhau không? Các con thấy nó có thương yêu không?
Còn chúng ta
là người theo đạo Phật, biết thương yêu mấy con, thương yêu cả loài vật thì có
người nào chửi mắng, đánh đập chúng ta thì chúng ta biết nhẫn nhục. Chúng ta biết
họ đang khổ lắm họ mới đánh mình, họ đang khổ lắm họ mới mắng mình.
Chẳng hạn
bây giờ con của các con cho đi học mà nó trốn học, các con khổ lắm mới đánh con
để cho nó sợ mà nó đi học, nó đừng có trốn học. Có phải mấy con thương con mà
đánh con không? Các con có ghét nó không? Nhưng các con đánh con của các con,
các con có thấy nó đau không? Đau lắm mấy con!
Thật sự ra đạo
đức làm người chúng ta đều hiểu từng hành động nhỏ nhặt để cuộc sống chúng ta
đem đến hạnh phúc mấy con.
Các con theo
đạo Phật mấy con có học đạo đức không? Từ học đạo đức chúng ta mới biết để mà
chúng ta sống, chúng ta đem lại hạnh phúc, cách thức người cha dạy con như thế
nào, người mẹ dạy con như thế nào, vợ chồng đối xử nhau như thế nào mới gọi là
hạnh phúc. Lỡ một lời nói to tiếng làm cho vợ buồn hay chồng buồn đều
là… (Không nghe rõ).
Đó là cách
thức của đạo Phật dạy chúng ta sống đạo đức làm người, đạo đức nhân bản.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét