73- HIỂU VỀ NHÂN QUẢ TÁI
SANH ĐỂ TỪ BỎ LÀM ĐIỀU ÁC
(12:06) Cho
nên, Thầy mong rằng quý Phật tử được theo đạo Phật, được học đạo đức chứ không
phải học theo những sự mê tín, cúng bái, cầu siêu, cần an. Ông Phật đã xác định
điều đó rất rõ ràng: Không có thế giới siêu hình!
Vậy thì
không có thế giới siêu hình thì con người chúng ta có linh hồn không mấy con? Từ
lâu người ta nghĩ rằng mình có linh hồn, sự thật không có linh hồn đâu mấy con.
Đức Phật xác định thân của chúng ta có năm duyên hợp lại gọi là thân Ngũ Uẩn,
khi chết rồi năm duyên này rã, không còn một vật gì hết.
Vậy thì
chúng ta đi tái sanh luân hồi, đi luân hồi cái gì mấy con? Người ta đi luân hồi
bằng hành động thiện, ác mà gọi là nghiệp.
Thầy cầm cái
tay Thầy cú trên đầu người ta làm cho người ta đau khổ; Thầy dùng cái miệng Thầy
chửi người ta làm cho người ta đau khổ, cái hành động chửi mắng, đánh người,
cái hành động đó là cái hành động nhân quả thiện ác, hành động đó gọi là nghiệp
ác.
Các con biết,
nghiệp đó tương ưng với những người giận dữ, với những người đánh người, với những
người mạ nhục người, hành động đó tương ưng với những người đó sẽ tái sanh làm một
con người khác. Các con thấy, chứ các con có đi tái sanh ở đâu?
(13:23) Bây
giờ nói về nhân quả, Thầy xác định cho mấy con thấy nhân quả như thế này. Thầy
ví dụ, như cây đu đủ nó có nhiều quả phải không mấy con? Trong một quả nó có
nhiều hạt đu đủ, cây đu đủ chưa chết nhưng những hạt đu đủ vẫn lên nhiều cây,
có đúng không mấy con?
Vậy thì cái
hành động của mấy con, hành động ác nó sẽ sanh ra biết bao nhiêu người thọ quả
khổ, trong khi mấy con có chết chưa? Nhân quả luân hồi chứ đâu phải mấy con
luân hồi đâu mà đợi mấy con chết, mấy con hiểu điều đó chưa?
Cây đu đủ có
chết chưa, mà nó đều có những cây con khác và những cây con khác đều những quả,
có đúng không mấy con? Đã nói nhân quả thì phải nhìn qua nhân quả thảo mộc mà để
xét qua cái nhân quả của con người nó sẽ tương đồng với nhau chứ.
Cho nên, con
người không có linh hồn đi tái sanh mà có nhân quả đi tái sanh. Cho nên hành động
mấy con khéo léo, không khéo từ hành động vô tình mấy con cắt cổ con gà, con gà
đau đớn, dãy dụa, từ trường phóng ra tương ưng với sự cắt cổ đó mà trở thành
con gà khác do hành động cắt cổ của mấy con mà tạo ra.
Cái hành động
ác mà, các con hiểu không? Nó sanh ra một con gà, từ con gà đó là do ai có? Tức
là con gà đó sẽ bị người khác cắt cổ. Nhân quả của các con mà các con không biết.
Cho nên sự
đau khổ đó con thấy triền miên bất tận, cho nên con người có một linh hồn thì
ngày xưa có bao nhiêu người, mà hôm nay đất nước chúng ta bao nhiêu người? Để
cùng nhau thọ những quả khổ mấy con.
(15:17) Đó
là cái những điều mà hôm nay Thầy về đây để dẫn dắt, để chỉ được cho mấy con thấy
nhân quả, nhân quả khổ lắm mấy con!
Nếu chúng ta
học được nhân quả thì chúng ta biết kết quả, thì hành động hằng ngày chúng ta đều
hành động thiện, nói lời nói ngọt ngào, ôn tồn, nhã nhặn, không nói lời cay đắng,
hành động chúng ta không làm ác. Bây giờ làm sao? Đã từng quen ăn thịt chúng
sanh rồi bây giờ làm sao mấy con?
Mấy con sẽ hạ
xuống bớt, không mua con vật sống, các con mua những con vật người ta làm sẵn
đem về làm thịt, lần lượt mình tu tập lòng thương yêu càng lớn, cả gia đình
mình ăn thực phẩm thực vật không ăn thực phẩm động vật nữa. Từ đó trong gia
đình rất hạnh phúc mấy con, từ đó trong gia đình ít bệnh đau.
Với lòng
thương yêu của mình, nó sẽ giảm đi những cái đau khổ trong thân. Chứ không phải
mấy con ăn chay mà cái kiểu mà ăn mà không có lòng thương. Như bây giờ, một
tháng mình ăn 6 ngày, 10 ngày theo cái chay kỳ của Phật giáo Đại Thừa dạy mấy
con, mấy con ăn chay đều nghĩ rằng mình được phước. Không đâu mấy con! Chưa có
lòng thương yêu làm sao phước gì! Chưa có tâm niệm tốt làm sao phước gì!
Cho nên mình
ăn từ tâm niệm của mình, từ tinh thần của mình cho nên nó đem lại đời sống mình
bình an vô cùng mấy con! Các con hiểu, đó là cái về cái đời sống của mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét