64- PHẬT TỬ HẢI PHÒNG, QUẢNG
NINH THỈNH TRƯỞNG LÃO VỀ THĂM
(54:51) Phật
tử 2: Nam Mô Bổn Sư
Thích Ca Mâu Ni Phật! Kính bạch Thầy cùng các Sư chư Tăng.
Hôm nay chị
em chúng con có duyên gặp Thầy từ Sài Gòn ra Bắc. Thế thì ngày hôm nay cũng là
cái duyên lành cho Hải Phòng chúng con có gặp Thầy, đón tiếp Thầy. Đấy là phước
lớn cho chị em Phật tử Hải Phòng chúng con.
Ở cái thất
chúng con, thì hiện nay cũng có một số chị em già có, trẻ có. Thì đúng ra mà biết
tin Thầy lên đây thì những người khỏe mạnh thì lên được. Nhưng có một cái bà gọi
là bà Mần ầy, bà bị què, thành ra đi cũng rất là khó khăn. Và cũng có một cái
chị ấy chị ốm. Thế có một số Phật tử ở mãi Đồ Sơn lên, thì cũng đã vào đoàn ở mấy
cái thất.
Thế thì
chúng con hiện nay, hai chị em chúng đang ở ngoài kia, ngày hôm nay là thỉnh Thầy
cùng các Sư và các đạo hữu, trước mắt chị em chúng con mọi người cũng rất là,
có mấy người chưa bao giờ được gặp Thầy. Thế rồi một số người ở Đồ Sơn vào, cái
bà mà bà què ấy, người ta cũng mong cầu lắm. Con mong Thầy từ bi bố thí cho
chúng con.
(00:56:10) Trưởng
lão: Được rồi Thầy sẽ đến thăm chứ sao con. Rồi bắt đầu bây giờ Thầy nói
như thế này này. Chắc bữa nay Thầy nghỉ lại đây, giờ tối rồi mấy con, rồi ngày
mai Thầy sẽ đến và ngày mai thì mấy con cho Thầy một bữa cơm cúng dường, được
không? Còn Thầy sẽ ở đây, Thầy nghỉ tại đây.
Rồi những gì
mà Thầy xin cô Bính ở đây là một ít thực phẩm khô để trên đường Thầy còn trở về,
Thầy đi trở về Thầy không ghé đâu hết. Gặp rừng thì vô rừng ngồi ăn cơm. Mấy
con cúng dường Thầy cái phần đó để cho Thầy khi trở về có thực phẩm khô, để muốn
vào cái chỗ nào ăn cơm đúng giờ thì Thầy sẽ cho xe dừng lại, vô khu rừng đó rồi
thì Thầy trò cùng nhau trò trải ra một tấm bạt rồi xúm nhau ngồi ăn cơm.
Thầy thấy mấy
con giúp đỡ Thầy phần đó, nhất là ngày hôm nay. Còn ngày mai Thầy sẽ đến chỗ
con, buổi trưa mai Thầy xin con một bữa cơm, được không? Phải ráng lo cho Thầy
một bữa cơm, Thầy xin một bữa cơm thôi. Thầy ăn có một bát cơm, không có nhiều.
(00:57:25) Phật
tử 2: Con kính bạch Thầy còn một việc nữa con muốn bạch Thầy là ở
ngoài Quảng Ninh, nhóm cô Cẩm thì Phật tử rất đông, có hai nhóm, một nhóm Vàng
Danh, một nhóm Uông Bí.
Thì trước
khi trong Tu viện là gửi sách hoặc là băng, hoặc là đĩa, thì các chị em đưa cho
con, thì con đã phô tô chuyển ra. Thế thì đợt trước thì Thầy về Hà Nội, thì các
cô đã tranh thủ lên nhưng mà chỉ một hai người thôi, hiện nay người ta cũng rất
là mong cầu. Lúc nãy con cũng có thông báo cho cô Cẩm biết là Thầy ra Hải
Phòng, thì làm sao mà các cô tranh thủ ra ngoài này được thì rất là tốt.
Thế nhưng mà
con nghĩ là không phải mình cô Cẩm, một hai chị em, con mong Thầy bố thí cho tất
cả chị em ở ngoài Hạ Long. Tai vì hiện nay ở ngoài ấy Phật tử họ rất là đông
nhưng mà vào gặp Thầy đâu được hai, ba người.
Thế thì con
không biết là bây giờ cô Cẩm đã ra tới Hải Phòng chưa thì chưa biết, nhưng mà
khoảng ba giờ con có điện cho cô Cẩm thì cô bảo thôi chị em mình đi. Con có nói
là ngoài này cũng không được rộng rãi thì cô xem một hai người. Thế thì nếu mà
Hải Phòng Thầy có thể bố thí thời gian thì con nghĩ là nếu Thầy ra được ngoài
Quảng Ninh thì chị em chúng con cũng rất là phấn khởi…
(00:58:40) Trưởng
lão: Nếu được thì dồn ra một chỗ nào con. Dồn lại, dồn lại cho Thầy gặp một
chỗ, nó dễ. Rồi, được rồi.
Phật tử 2: Chỗ đó con đã ra, con biết rồi.
Ngoài đó Phật tử rất là có tâm, mà họ có hai nhóm đông lắm.
Trưởng
lão: Như vậy bây giờ
Thầy gọi con, bây giờ mình tập hợp lại đó, trưa Thầy nghỉ ở đó, Thầy ăn cơm rồi
Thầy lên đường Thầy đi về Hà Nội. Thầy ăn cơm rồi Thầy đi, bây giờ Thầy còn về
Hà Nội.
Phật tử 2: Thưa Thầy thế Quảng Ninh thì sao ạ?
Trưởng
lão: Con họp lại Quảng
Ninh được không con?
Phật tử 2: Quảng Ninh thì bây giờ con điện ra
thì các cô ấy họp, lúc nãy con đã thông báo.
Trưởng
lão: Con thông báo
làm sao con họp lại một chỗ đó con, vừa nơi mấy con. Thay vì mấy người đó họp lại
nơi con hoặc là ở nơi con họp lại nơi đó. Họp lại ở chỗ nào tiện nhất thì mấy
con cứ họp thôi.
Phật tử 2: Tức là Quảng Ninh là ở đây ạ, vâng
con hiểu rồi.
Trưởng
lão: Ừ vậy đấy
con. Để gom lại, để Thầy sẽ nói chuyện một lần, nó khỏi mất công thầy nhiểu,
con hiểu chưa?
Phật tử 3: Thưa cô là từ Quảng Ninh đến đây là
bao nhiêu cây số cô?
Phật tử 2: Dạ, tám mươi cây ạ. Phật tử ở đấy
đông lắm.
Phật tử 3: Phải có phương tiện người ta đi đó
Thầy.
Trưởng
lão: Gì thế con?
Phật tử
3: Thưa Thầy từ
Quảng Ninh mà tập trung về đây có nhiều người người ta không có phương tiện để
người ta đi đó Thầy.
Phật tử 2: Tám mươi cây, dạ con bạch Thầy tám
mươi cây.
Phật tử 3: Tám mươi cây số.
Trưởng
lão: Tám mươi cây số,
còn từ chỗ con con.
(01:00:02) Phật
tử 2: Từ chỗ con đến đây khoảng ba cây thôi. Nhưng mấy Phật tử ở Đồ Sơn thì
họ hai mươi mấy cây họ ra đây, trong đấy có cái bà phải dìu hai người…
Trưởng
lão: Thôi bây giờ
cái vấn đề đó là do con tổ chức sao mà nó hợp lại một chỗ, chỗ nào con cho địa
điểm là Thầy đến đó.
Phật tử 2: Bạch Thầy ở Hải Phòng là hiện nay
chúng con thỉnh Thầy xuống dưới thất ở Đông Khê, còn Quảng Ninh thì Thầy bố thí
cho, tức là tập trung họ về đây hay là như thế nào. Chúng con bây giờ cũng bị
què, mà nếu mà ốm thì không ra Quảng Ninh được. Đấy Thầy bố thí cho con như thế
nào là tiện nhất với cái thời gian của Thầy.
Trưởng
lão: Theo mấy con
nghĩ như thế nào? Bây giờ tập trung về đây hay là ở đâu?
Phật tử 2: Thôi thế thì con phải gọi điện cho
Quảng Ninh tập trung về đây ạ.
Trưởng
lão: Tại chỗ này phải
không con? Ở đây, cái phòng này đủ chứa không con? Đủ hả con?
Phật tử 2: Cái thất cũng có được khoảng, chứa
được đông đông người. Thì nếu mà, con bạch Thầy, nếu mà trưa mà chúng con được
cúng cơm Thầy và tất cả các Sư và các đạo hữu trong đoàn, thì mọi người ra đấy
cũng vừa thời gian. Thầy quyết định như thế nào Thầy cho chúng con xin ý kiến.
Trưởng
lão: Bây giờ như thế
nào, hồi nãy Thầy nghĩ như thế này. Bây giờ nơi của con có rộng rãi không? Chỗ
của con?
Phật tử 2: Cũng rộng ạ, nó là ba tầng, ở tầng
trên nó là hai tầng với còn một phòng…
Trưởng
lão: Như vậy là rộng,
làm sao cho có cái phòng rộng để gặp Phật tử đông thì Thầy sẽ có buổi thuyết giảng,
nói chuyện, cũng như nãy giờ Thầy nói chuyện vậy mấy con. Còn tập trung về đây,
các con nói tám mươi cây số.
Phật tử 4: Dạ, ý của cô là cách đây mấy chục
cây số có mấy người tập trung ở Hải Phòng, cách đây hai tám cây số. Còn ý của
cô là xin Thầy ra Quảng Ninh làm một bữa, tức là cách đây tám chục cây số, vì ở
Quảng Ninh mới là đông.
Phật tử 2: Con muốn bảo Thầy ra Quảng Ninh vì
mọi người mong cầu lắm đấy ạ.
Phật tử 3: Quảng Ninh có hai nhóm rất đông,
cách nhau mấy chục cây số thưa Thầy.
(01:02:01) Phật
tử 2: Thì từ đấy Quảng Ninh về Hà Nội rất là tiện đường.
Phật tử 3: Cái cô mời là phải mời ở Hải Phòng
chỉ cách đây chỉ mấy cây số thôi thì có một nhóm những người già, người ta
không đến đây được.
Trưởng
lão: Thì thôi Thầy,
như thế này, Thầy nói, Thầy giải quyết như thế này cho gọn. Thầy sẽ đến đó,
thăm nơi đó một chút xíu rồi Thầy sẽ đi Quảng Ninh liền, có được không? Thì như
vậy…
Phật tử 2: Con bạch Thầy, Thầy cứ bố thí như
thế nào hợp lý.
Trưởng
lão: Thầy sẽ đến Thầy
thăm ở đó cũng như Thầy thăm ở đây vậy.
Phật tử 2: Nhưng mà con bạch Thầy chị em chúng
con muốn Thầy nghỉ đã, xong rồi như thế nào Thấy cứ tùy duyên hoặc là con gọi
điện hoặc như thế nào đấy là tùy duyên chứ Thầy cứ nghỉ.
Trưởng
lão: Bây giờ Thầy
nghỉ ở đây rồi
Phật tử 2: Hôm nay con thấy Thầy cũng có phần
mệt rồi.
Trưởng
lão: Không sao đâu,
Thầy là sức thần mà, không có lo. Cho nên Thầy sẽ đến, Thầy thăm mấy con, ngày
mai sáng ra Thầy sẽ đến Thầy thăm. Còn bây giờ Thầy thăm ở đây là thăm cô Bính
rồi. Với một nhóm Phật tử ở đây.
Phật tử 2: Con Bạch Thầy, như thế là chương
trình chúng con xin được cúng cơm Thầy và các Sư.
Trưởng
lão: Nếu mà cúng
cơm, ngay đó nếu mà cúng cơm phải không? Thầy nói như thế này, Thầy xin cơm con
rồi. Cho nên nếu mà thời gian Thầy đến nơi con xong rồi mà chưa tới giờ ăn cơm
Thầy xin cơm con, Thầy bỏ lên xe, Thầy chở ra ngoài kia, Thầy ăn luôn. Thầy đã
xin cơm ở đâu là Thầy xin ở đó rồi, con hiểu không? Còn Thầy xin cô Bính ở đây,
Thầy xin những món ăn khô để Thầy đem theo trên đường về. Thầy sẽ thọ dụng lòng
cúng dường của cô Bích ở đây.
Phật tử 4: Bạch Thầy với số lượng cũng là một
bữa thôi ạ?
Trưởng
lão: Một bữa thôi,
chứ đừng nhiều con. Một bữa thôi con.
Phật tử 2: Chứ không phải xin dồn dọc đường,
chỉ một bữa thôi ạ?
Trưởng
lão: Một bữa thôi
con, nghĩa là từ đây về trong đó, mặc dù mấy bữa nhưng mà chắc chắn xin con một
bữa, một bữa thọ trai thôi.
Phật tử 5: Con Bạch Thầy là chúng con có thể
cung cấp từ đây trong vào Sài Gòn được không ạ.
Trưởng
lão: Nhiều quá, Thầy
mang nhiều quá tội lỗi. Một bữa thôi chứ để dành hai bữa là phạm giới mấy con,
không được để dành.
(01:04:05) Phật
tử 5: Nhưng mà Bạch Thầy, cho các chú thị giả đỡ vất vả, ở đây chúng con
khá hơn, ở những nơi khác đồ khô hơi khó, để cho chúng con chuẩn bị.
Trưởng
lão: Để coi chú nào
mang được thì con gửi. Thôi rồi phải không? Thầy xin mấy con như vậy là được rồi,
tức là Thầy không bỏ người nào hết, Thầy nhận sự cúng dường của mấy con hết.
Bây giờ Thầy ở kia ăn cơm mà không ăn cơm của mấy con, mấy con cũng buồn bởi vì
mấy con không cúng dường được, phải không?
Thầy mong
cho mấy con được cúng dường và vì vậy mà ngày mai này Thầy còn gieo duyên nơi mấy
con, hóa duyên độ chúng mà, đi khất thực mà. Thầy thật sự đi khất thực để mà
hóa duyên độ. Cho nên vì vậy mà khất thực được của mấy con thì Thầy còn trở lại
đây, tức là Thầy còn nợ mấy con thì Thầy phải về đây Thầy trả chứ. Cho nên vì vậy
Thầy trả mấy con bằng đạo đức, phải không mấy con? Cho nên mấy con cúng dường
Thầy.
Phật tử 2: Thưa Thầy chúng con và Quảng Ninh
ngày mai là có bốn mươi Phật tử cùng…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét