51- ĐẠO PHẬT CÓ BỐN GIAI ĐOẠN
TỈNH THỨC
(58:47) Trưởng
lão: Những cái mà biết như vậy đó, điều kiện là cái người đó có cái sức
tỉnh thức, qua một cái phương pháp nào đó, tập tỉnh thức. Cũng như bây giờ Thầy
hít thở Thầy biết hít thở, tức là Thầy tỉnh thức ở trên hơi thở, hoặc năm phút,
mười phút, hoặc ba mươi phút, cái sức tỉnh thức. Trong đạo Phật có bốn sự tỉnh
thức, tỉnh thức thứ nhất, tỉnh thức thứ hai, tỉnh thức thứ ba, tỉnh thức thứ tư.
Tỉnh thức thứ
nhất tức là người ta biết ngày đó, giờ đó người ta sẽ chết, đó là tỉnh thức thứ
nhất. Nhưng mà người ta chết rồi, người ta tái sanh thì người ta không biết
đâu, người ta mờ mịt. Tức là đạo Phật đã xác định được cái sức tỉnh thức đó.
Cho nên cái người này, cái sức tỉnh thức của họ đó, là họ tỉnh thức ở trên cái
ý thức cho nên cái tâm của họ nó giao cảm được cái giờ cuối cùng của họ, họ biết.
Cho nên nói là người niệm Phật thì biết giờ, biết ngày, biết khắc, biết rày
tánh linh. Sự thực ra họ mới tập tỉnh thức thôi, không có gì đâu, đó là cái
giai đoạn tỉnh thức thứ nhất.
Giai đoạn tỉnh
thức thứ hai, có cái phương pháp chúng ta tập ở cái giai đoạn tỉnh thức thứ
hai. Tức là chúng ta khi chết rồi chúng ta vào bụng mẹ chúng ta biết, nhưng mà
khi mẹ sanh chúng ta ra chúng ta không biết, quên mất rồi. Do đó chúng ta phải
tập tỉnh thức lần thứ ba, cái sức tỉnh thức nó cao hơn. Thì khi chúng ta ở
trong bụng mẹ, rồi khi chúng ta xuất thai chúng ta biết. Nhưng mà nếu chúng ta
không tập tỉnh thức lần thứ tư, thì khi xuất thai ra chúng ta không nhớ lần trước
chúng ta là ai cả, chúng ta quên hết. Nhưng mà chúng ta tập tỉnh thức lần thứ
tư, thì khi chúng ta sinh ra, chúng ta mặc dù là đứa bé nhưng nó nhớ đời trước
nó ở đâu, quê hương chỗ nào, làng xã cha mẹ là ai.
Có bốn giai
đoạn tỉnh thức. Còn người này mới có tu tập sức tỉnh thức thứ nhất, sức tỉnh thức
thứ nhất đó là mới tưởng thức mà thôi. Cho nên tưởng mình như là được về cực lạc
nhưng sự thực chưa đâu, còn tiếp tục tái sanh. Vì tâm họ còn tham sân si, chưa
hết. Mới có tỉnh thức thứ nhất thôi, cho nên nó mới là giai đoạn đầu. Mà mới có
nhiếp tâm, ức chế tâm để đi vào sức tỉnh thức thứ nhất, cho nên chưa (không
nghe rõ).
(01:00:40) Hôm
nay Thầy nói để mấy con thấy, đây là bốn sự tỉnh thức của đạo Phật, mà cái người
tu theo ngoại đạo, hầu như họ biết được ngày giờ, hoặc là một cái người sống
trong thiện pháp, họ cũng có sức tỉnh thức. Nhà nho chúng ta ngày xưa đâu có tu
thiền định, đâu có niệm Phật đâu. Như Thầy có một ông ngoại, ông ngoại Thầy là
người Nho, nhà Nho. Ông chết ông biết ngày giờ ông chết ông nói trước. Ờ tháng
nào ông sẽ chết, ngày giờ nào ông chết ông nói trước, rồi cuối cùng ông chết.
Ông có tu niệm Phật đâu, nhưng vì ông sống thiện, ông sống theo đạo đức Nho
giáo mà. Nhân - nghĩa - lễ - trí - tín mà. Cho nên ông sống thiện. Vì vậy mà
ông vẫn tỉnh thức được ở mức độ thứ nhất. Bởi vì mình tỉnh thức được mình mới sống
được nhân - nghĩa - lễ - trí - tín. Mình không sống được tỉnh thức thì mình sẽ
không sống được nhân - nghĩa - lễ - trí - tín. Đạo Nho có nhân - nghĩa - lễ -
trí - tín hay lắm mấy con.
Đó hôm nay
vì vậy mà Thầy nói chỉ cần sống đạo đức là mình đã có tỉnh thức rồi. Thầy dạy,
mấy con không tỉnh thức thì mấy con giận hờn; mấy con tỉnh thức thì mấy con
không giận hờn, thì ngay đó là tỉnh thức thứ nhất. Mà nếu mấy con sống được vậy
thì đến ngày chết mấy con biết chứ sao, đâu có gì khó, có phải không mấy con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét