475- VỀ VẤN ĐỀ IN KINH SÁCH
(50:57) Phật
tử 6: Kính thưa Thầy thì vừa rồi bác Nguyên Nhuận có lên ý chắc bác
cũng thưa với Thầy rồi, cuốn Những Bức Tâm Thư tập 1, tập 2 ý, hôm qua trước
khi bác về bác có con có được phép ngồi thưa chuyện với bác hỏi là: “Cái
này Thầy đã cho phép nhà xuất bản in tập 1, tập 2 rồi mà theo như lời Út nói là
Thầy có ý định tái bản hai quyển ghép làm một thì con, bác Nhuận cùng nói với
con nếu mà hai cuốn gộp làm một sợ nó dày quá, bác có nói là để thưa lại với Thầy”.
Trưởng
lão: Nói chung
là nó dày quá con, nó dồn lại nó dày. Nhưng mà để rồi Thầy sẽ coi lại, Thầy sẽ
nhuận lại. Bởi vì sau khi mà xin tái bản đó con, là phải kiểm lại kỹ đó con, nó
mất thì giờ Thầy cũng nhiều lắm đó. Bởi vì bữa đó chú Lý có nói đó, tất cả những
cái người biên tập lại những cái sách của Thầy, hầu như là chú nói rất là khó
hiểu. “Ngoài điều kiện của con chỉ biên tập vậy thôi, chứ mong Thầy sau này mà
xin tái bản thì phải nhuận lại cho nó hẳn hoi hoàn toàn. Để cái giá trị nó rất
lớn của những bộ sách này, nó lợi ích rất lớn cho loài người”. Thì chú Lý bữa
đó nói với Thầy. Cho nên Thầy phải chịu cực khổ. Mà nếu mà Đường Về Xứ Phật hay
Những Lời Gốc Phật Dạy đó, hoặc là những cái tập mà Những Bức Tâm Thư đồ đó, đều
là phải đọc lại hết. Chứ còn không thể nào mà Thầy soạn thảo, Thầy đưa ra cái
in được luôn.
Phật tử
6: Dạ thưa Thầy
tại vì hôm qua khi bác về thì bác cũng có trao đổi với con, con cũng có nói là
con không biết ý định của Thầy là như thế nào? Thì chú bảo là sợ, thứ nhất là mất
thời giờ của Thầy, thứ hai là nó có tốn kém quá không? Thì lúc nãy con cũng hỏi
Út thì Út nói cũng chưa biết ý Thầy như thế nào?
(52:37) Trưởng
lão: Cho nên vừa rồi Thầy đã sửa. Từ từ đã con chứ đâu có vội được, Thầy
đủ thứ chuyện hết. Chưa đâu, bây giờ chưa đâu con. Bây giờ mình lo mình chuẩn bị
đàng hoàng chứ chưa đâu. Bây giờ đó, chú Nhuận đó, chú đọc hết rồi, chú phải
đưa về Thầy. Như vừa rồi cái tập mà Thiền Căn Bản với cái tập mà Cẩm Nang, Thầy
phải xem đọc lại, Thầy sửa quá nhiều chứ đâu phải ít đâu con. Thầy sửa hai tập
tuy rằng mỏng mà Thầy sửa trang nào cũng có chữ Thầy sửa trong đó hết thì đủ biết.
Có cái thì nó không có mang đầy đủ ý phải thêm, có cái thì nó thừa thì phải gạt
bỏ. Thì cái người khác thì không thể hiểu nổi cái này đâu. Chỉ có Thầy, Thầy mới
viết được. Cho nên Thầy sửa rất nhiều, tuy rằng hai tập đó mỏng. Mà tới hôm Thầy
sửa tập rồi thì chú đi về đó, cô Út đem về đó là Thiền Căn Bản. Còn cái tập mà
Cẩm Nang đó thì tới bữa nay Thầy mới sửa hết xong, Thầy sửa hết rồi, Thầy cực
quá! Mất thì giờ quá nhiều! Trong khi Thầy phải soạn thảo đủ thứ hết, đủ loại.
Lớp trả lời thư, rồi lớp thì soạn thảo những cái tập sách mới, nhiều lắm… Thôi
bây giờ cũng trả cái nghiệp, thương chúng sanh thì phải thương cho trót, thì
cho nên phải đem hết sức mình phải ra làm việc.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét