473- PHẬT TỬ THƯA HỎI VỀ
QUY Y
(43:00) Còn
Thưa hỏi Thầy gì không con, rồi Thầy sẽ dạy.
Trưởng
lão: Con có
thưa hỏi Thầy gì không?
Phật tử
1: Dạ con xin
Thầy cho con xin quy y.
Trưởng
lão: Rồi, được
rồi! Thầy sẽ quy y con. Rồi! Mấy con sẽ ghi tên, tuổi và nếu mà muốn xuất gia
thầy sẽ xuất gia. Tu hành thật sự mấy con, đi tới nơi tới chốn. Đừng có để cuộc
đời nó lôi kéo mình rất đau khổ mấy con. Phải ráng cố gắng vượt lên trên tất cả
những cái tâm ham muốn của mình, tiền bạc của cải. Cái hạnh phúc mà mấy con cứ
ngỡ tưởng đó là bóng dáng. Không bao giờ có đâu mấy con, cái đau khổ. Mấy con
nhớ, Thầy khuyên mấy con, cố gắng. Rồi! Mấy con. Mấy con cứ ghi tên, Thầy sẽ
cho cái điệp phái rồi quy y.
Phật tử
2: Dạ bạch Thầy!
Riêng về con! Xin phép Thầy, thưa Thầy là con từ ở Mỹ về.
Trưởng
lão: Vậy hả con?
Phật Tử
2: Thì con cũng
coi như cái chuyện gia đình dàn xếp coi như là dứt bỏ dễ dàng. Con muốn được về
đây là để thưa Thầy giúp cho được tu hành, thì con cũng muốn rằng là cố gắng để
đạt được một cái điều mà Thầy dạy. Tuy nhiên con cũng muốn Thầy giúp lại, coi lại
cái trường hợp của con, đó là có duyên chưa hay là để mà con thu xếp toàn bộ ở
bên kia, con dứt bỏ con về đây.
(44:29) Trưởng
lão: Rồi, rồi! Để Thầy sẽ coi. Thầy xem cái duyên con đủ hay không? Đủ,
Thầy khuyên con hãy nên bỏ, dứt bỏ về đây, Thầy sẽ dạy. Có đủ duyên tới cái
giai đoạn mà phải nỗ lực tu tập thì Thầy sẽ coi, xem xét xong rồi, Thầy sẽ báo
cho con biết. Con bây giờ ở đây, rồi một bữa, hai bữa thì trước khi mà đi về
bên đó đó con sẽ gặp Thầy, Thầy sẽ báo cho con, phải không? Để mà con chuẩn bị
cho nó yên ổn, phải không?
Trưởng
lão: Còn mấy
con muốn quy y thì mấy con ghi tên quy y và mấy con chuẩn bị. Mà muốn xuất gia
thì mấy con báo trước cho Thầy, để rồi một ngày nào đó Thầy về, Thầy làm cái lễ
xuất gia xuống tóc cho mấy con trở thành tu sĩ. Y áo hẳn hoi hoàn toàn, rồi phải
tập luyện những oai nghi tế hạnh mấy con. Để tu hành, chứ không khéo cứ nghĩ rằng
mình đi chơi một thời gian nữa mới vô tu, để định già mới tu thì coi chừng à,
nó càng đau khổ nữa mấy con. Phải nỗ lực.
Trưởng
lão: Có gì
không con?
Phật tử
3: Kính thưa Thầy
con là Tân ở Huế. Con nguyên là Phật tử, con xin về đây để quy y Thầy.
Trưởng
lão: Vậy hả
con? Được rồi! Con cũng sẽ ghi tên rồi này kia cho Thầy, Thầy sẽ cho Pháp danh.
Coi như là Thầy đặt tên cho mấy con là mấy con là con của Thầy. Là đệ tử của Thầy
rồi thì từ đây về sau Thầy có trách nhiệm, dạy sao mấy con ráng nghe để mấy con
sẽ được sự giải thoát mấy con.
Phật tử
3: Bạch Thầy là
con, vợ con cũng và ba đứa con của con cũng quy y Thầy.
Trưởng
lão: Được rồi
con, nó lớn khôn hết chưa con?
Phật tử
3: Dạ?
Trưởng
lão: Nó lớn
khôn hết chưa con?
Phật tử
3: Dạ, lớn khôn
cả rồi!
Trưởng
lão: Vậy được,
tốt rồi! Bây giờ thì nó lớn khôn rồi thì con hãy lo tới phần con đi. Rồi lần lượt
Thầy sẽ hướng dẫn, để không cái tuổi đời nó càng ngày nó lớn rồi, nó không có
chờ đợi nữa đâu.
Phật tử
3: Dạ bạch Thầy
con bây giờ là còn làm việc Nhà nước, cán bộ công nhân viên làm ngành đường sắt
còn ba năm nữa là về hưu. Nhưng tuổi của con năm nay là đúng là sáu mươi tuổi
nhưng mà vì con khai hụt tuổi thời trước nên hụt xuống ba tuổi, nên con và vợ
con cũng muốn lấy cái tiền hưu.
Trưởng
lão: Rồi! Ba
năm nữa được rồi, con sắp xếp hết. Đó là ba năm để sắp xếp vừa gia đình mà lại
là mình hưu trí luôn. Rồi chừng đó đó sẽ quyết định tu, không muộn đâu.
Phật tử
3: Dạ bạch Thầy,
còn riêng con tự cảm nhận được từ khi mà biết được Pháp của Thầy con rất là
sáng dạ nhiều vấn đề trong Phật pháp và trong cái cuộc sống thường ngày. Nên bạch
Thầy là con cũng chuẩn bị tinh thần rồi ạ!
(47:16) Trưởng
lão: Vậy tốt rồi! Yên tâm! Con ngồi xuống đi không có gì đâu. Thầy sẽ
quy y cho, Thầy cho Pháp danh con, ráng mà tu tập. Thầy thấy mấy con lớn tuổi hết
rồi, không còn lâu. Ba năm nữa không có lâu đâu. Ba năm sắp xếp ổn định hết gia
đình. Ba năm nữa hưu trí thì lo mà tu tập, giao hết cho con cái. Thậm chí như
tiền lương hưu con có, con cũng giao vợ con, con cái sống, không có lo cho con.
Con cứ vào đây, Thầy cho con ngày bữa. Coi như là mình xuất gia buông xuống hết,
ba y một bát, rồi sẽ đi tới nơi tới chốn, có vậy. Nó chỉ có một hướng mình đi
thôi và có cái phương pháp tu để cho mình đi đến cái chỗ tâm vô lậu hoàn toàn.
Đó, phải quyết định của mình con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét