469- KIỂM TRA NGƯỜI CHỨNG ĐẠO
(26:21) Cho
nên khi mà mấy con nói “Tôi hôm nay tôi tu chứng đạo rồi”. Được rồi!
Thầy mới hỏi: “Bây giờ chứng đạo, con thấy trên không gian này, con sẽ
viết ở trong lòng bàn tay nè. Con thấy cái chữ gì trong không gian viết cho Thầy
coi”. Thì Thầy viết cái chữ đó, Thầy nắm trong tay. Con viết chữ đó, con đã
chứng rồi mà! Thầy đã thấy chữ đó rồi, phải không? Bây giờ Thầy, con giơ bàn
tay con cho Thầy thấy. Thầy giơ bàn tay mà chữ con viết trật là con không thấy.
Trắc nghiệm con Thầy biết liền. Con thấy bậy, con thấy tưởng rồi, phải không?
Nó có cái gì ở trong không gian người ta chứ, người ta thấy chứ. Còn con không
thấy, mà con thấy con cũng thấy mà thấy theo kiểu tưởng con thì nó không trúng
đâu.
Nghĩa là bây
giờ ai nói chứng đạo, Thầy nói chứng đạo thì bây giờ nhìn trong không gian này
thấy cái gì đi, viết cái đó cho Thầy. Rồi Thầy sẽ viết, Thầy không nói ra đâu.
Thầy cũng viết trong bàn tay này, rồi hai người đồng đưa tay, Thầy đưa tay, con
đưa tay. Thầy nhìn tay con Thầy biết con trật hay đúng, Thầy biết liền, biết chứng
đạo liền. Con thấy đơn giản đâu có gì, hai người đồng thấy nhau chung mà.
Cũng như bây
giờ Thầy hỏi như thế này: “Cái hình ông Phật như thế nào đâu? Con thấy
trên mặt ông Phật có cái thẹo không?” Có thì con cứ nhìn thấy ông Phật
sao thì con cứ viết đi. Thầy thấy sao thì thầy viết. Nếu mà Thầy với con đồng
thấy giống nhau thì đó hai người chứng. Mà Thầy thấy vậy, con chưa thấy vậy thì
chưa có chứng. Thầy biết con bị tưởng thôi chứ chưa có làm chủ. Vì vậy cho nên
Thầy bảo con nếu mà thật sự con tịnh chỉ hơi thở nhập Tứ thiền thì không làm được.
Cho nên mấy người mà nói chứng chứng là mấy người nói dóc đó, không thể nào mà
gạt Thầy được đâu. Cho nên tu nó dễ dàng lắm con, không có khó. Có gì không
con?
Cô Trang: Sắp hết giờ rồi Thầy.
Trưởng
lão: Ờ! Rồi Thầy sẽ
ra, không sao đâu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét