Thứ Năm, 18 tháng 5, 2023

468- BUÔNG XUỐNG HẾT ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC TÂM BẤT ĐỘNG

 

468- BUÔNG XUỐNG HẾT ĐỂ ĐẠT ĐƯỢC TÂM BẤT ĐỘNG

(21:12) Do đó thì mình phải hiểu biết pháp Phật nó thực lắm mấy con. Bỏ hết, cuộc đời có gì? Tất cả các pháp đều vô thường do nhân quả. Vợ chồng, con cái, anh em ruột thịt, bè bạn đều là nhân quả. Thuận thì vui đó, nghịch thì chửi lộn nhau có gì đâu, chuyện đó không có gì hết. Cho nên dẹp xuống, dẹp xuống hết đi mấy con. Dẹp xuống vô đây mà ngồi. Thầy cho cái thất rồi ở đó mà mày mò, sáu tháng sau làm chủ được sinh tử thì tự tại vô cùng. Chừng đó muốn đi đâu thì đi Thầy không nói đâu. Bây giờ tâm nó không ham giàu sang nữa, cho tiền đống nó cũng không ham nữa, nó không thèm đâu. Nó chỉ muốn ở cái chỗ nào yên tịnh thanh thản, nó chơi một mình nó không chơi với ai nữa hết.

Hoặc là nó thấy không có duyên, nó sẽ nhập diệt nó bỏ thân. Bởi vì mang cái thân là mang cái nghiệp, cái nghiệp của nhân quả, nó bỏ thân. Cũng như mấy cháu còn nhỏ khi mà tu rồi thấy mình không có duyên. Bởi vì mình còn nhỏ tuổi nói không ai nghe đâu. Lớn tuổi như Thầy nhiều khi nghe rồi họ cũng bỏ qua, huống hồ mấy con mà nhỏ tuổi, nói tôi vậy vậy, họ đâu có thèm nghe đâu. Cho nên nhập diệt cho rồi cho sướng cái thân, ở làm chi mất công nhai nuốt, mất công ăn chứ làm gì, mấy con cực. Có phải không mấy con? Ăn đâu phải khi không nó chạy vô cổ mình nuốt trỏng được sao, cũng phải nhai nuốt chứ. Rồi ăn cũng phải nấu nướng, chứ đâu phải ăn đồ sống đồ sít được.

(22:33) Cái gì nó cũng cực khổ hết, vậy mà người ta lại ham chứ. Cái đời này ham gì? Bỏ hết đi. Thầy nói về đây, Thầy dạy sáu tháng, mà tu đúng như lời Thầy dạy, sáu tháng chứng đạo. Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự mà làm sao không chứng? Bây giờ Thầy nói, bây giờ Thầy dạy cho mấy con biết Tâm bất động, thanh thản mấy con đã chứng từng giây rồi. Một giây mấy con thấy bất động, thanh thản là chứng ở chỗ trạng thái đó chứ sao. Mà mấy con kéo dài thêm hai giây thì mấy con chứng hai giây. Mà được phút là chứng một phút, mà hai phút là chứng hai phút. Mà cứ từng lần lượt như vậy mà đến một ngày, hai ngày, bảy ngày thì chứng luôn chứ sao. Lúc bấy giờ nó đủ thần lực mấy con chứ. Cái tâm mà không động, không phiền não tham, sân, si thì cái tâm nó phải có cái lực của không tham, sân, si chứ. Thì cái lực nó là Tứ Thần Túc chứ khó gì đâu. Mấy con thấy dễ lắm, có bảy ngày mà có, mà không tu thì dở.

Phước Tồn phải dẹp hết, bỏ hết đi. Đừng có chụp hình, đừng có gì hết. Thầy nói thật sự đừng có làm gì hết đi, bảy ngày chứng đạo. Ngồi miệt ở trong thất, cứ làm như một người lính gác cửa thành, phải không? Gác cửa thành. Tất cả cái thành của tao chỉ có duy nhất là có một ông vua, là “Bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”. Còn hoàn toàn tui bay toàn là giặc, đi ra, chỗ này là chỗ tao bảo vệ ông vua. Thằng nào lén bước bước vô cửa: “Đi! Ở đây không có được”. Đuổi riết nó bảy ngày nó đi, không có thằng nào dám vô nữa. Thì như vậy là mình hoàn toàn là cái thành độc lập, không có giặc xâm chiếm nữa, sướng không? Có bảy bữa à! Đuổi giặc có bảy bữa mà làm chủ sinh tử. Không! Thầy nói thì vậy, chứ mà cái người mà gan dạ họ làm bảy bữa xong. Đức Phật nói bảy ngày, bảy tháng, bảy năm. Bảy ngày ngồi trì chí bảy ngày là đuổi giặc xong à.

(24:21) Để làm chi ít bữa cái thân này đau, ít bữa cái ai nói gì đó phiền não. Rồi bữa nay ăn sao không ngon, phải làm cái này làm cái kia cho ngon. Tất cả những cái này nó đòi mình rất cực khổ mấy con. Điên gì chạy theo ăn uống, toàn một bộ tất cả đều là bất tịnh. Nhai nuốt cực khổ, vô đây nó ra còn ra cái thứ gì? Thế mà không nhai nuốt không được. Bây giờ không ai mà gọi là không ăn mà sống được. Thầy nói chỉ có Thầy không ăn là sống được.

Thầy ngồi thiền, Thầy nhập định một tháng, hai tháng không ăn uống, ở trong thiền định làm gì mà có chết chóc được. Không có làm sao mà Thầy chết được. “Thiền duyệt vi thực, pháp hỷ sung mãn” mà. Ngồi thiền thì thân thể của mình sung mãn vô cùng mà, tự nó nó hấp thụ. Từ lỗ chân lông Thầy hấp thụ trong không khí, nó nuôi dưỡng cơ thể Thầy bằng sức thiền định, chứ đâu phải bằng ăn uống. Còn mấy con bây giờ phải bằng ăn uống. Chứ không ăn uống rồi cơ thể của mấy con ốm riết, rồi đi hết nổi cái nằm quẹp xuống chết, phải không? Mấy con cứ bỏ ăn đi thì biết, một tuần lễ thì biết. Thầy nói còn có bộ xương da không thì ít bữa chỉ còn nước chết thôi.

Còn Thầy thì vô ngồi thiền nhập định tịnh chỉ hơi thở ngồi nhập Tứ thiền liền. Thầy ngồi đây thì coi như mấy con đi vào không được đâu. Thầy như có một cái nhà kiếng nó đậy Thầy lại. Nắng không nóng, mưa không ướt, kiến không chui vô cắn được. Còn mấy con cứ ngồi đây đi, chừng hai, ba tiếng đồng hồ kiến bò đầy mình. Nó đánh hơi mồ hôi mấy con, nó tới nó bò. Còn Thầy thì khỏi lo. Bởi vì khi cái từ trường của Thầy ngồi mà nhập định mà Tứ Thánh Định, nó phủ ra. Mấy con thấy nó trống vậy, chứ mà mấy con vô không được đụng nó đâu. Các con cứ tu tập bảy ngày tâm bất động đi rồi các con sẽ thấy. Thầy không có nói láo lời nào hết. Nhưng mà tại vì mấy con tâm không bất động được thì mấy con không chứng nghiệm được điều này, không chứng nghiệm được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

500-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  500-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...