458- NGŨ GIỚI
(06:23) Cho
nên mấy con phải, cần phải giữ gìn năm giới trọn vẹn. Muốn cho gia đình mình ít
người bệnh đau, tai họa ít có, tai nạn không có đến gia đình, thì năm giới giữ
cho, giữ gìn cho trọn vẹn thì gia đình mấy con hạnh phúc lắm.
Bởi vì lấy
thiện chuyển ác mà, năm giới là thiện pháp mấy con, nó chuyển hết ác pháp. Nó
làm cho gia đình mình không đau, con cái không đau, vợ con không đau, mọi người
thân mình không đau, tức là cái chùm nhân quả mà. Còn mình làm ác, mình không
đau mà vợ con đau. Cũng như mấy con mà bây giờ mà đi ra giết heo, bò, gà, vịt
nhiều làm thịt. Mạnh khỏe mấy con làm, mấy con bán lấy tiền nhiều. Có phải
không? Nhưng mà con cái trong nhà đau, bao nhiêu tiền làm là chúng ăn hết! Đó
là một cái điều ác mấy con.
Cho nên vì vậy
mà cái giới luật, thí dụ như giới luật: Không sát sanh. Mà mình giữ trọn là
mình sẽ không giết hại chúng sanh và không ăn thịt chúng sanh, nó đem lại hạnh
phúc gia đình mình. Còn sao mà mình, người trong nhà mình, người này đau, người
kia mạnh, rồi hết người này, rồi tới người khác. Do cái ác pháp nào đây, mà có
cái nhân quả này?
Thì mấy con
thấy đạo Phật dạy chúng ta sống ở trong thiện pháp để chuyển tất cả cái nghiệp
khổ của chúng ta. Từ vô lượng kiếp chứ không phải trong một kiếp này đâu.
Cho nên
chúng ta cố gắng sống trong năm giới. Cho nên khi mấy con là cư sĩ, mấy con đến
với đạo Phật, thì người ta dạy mấy con thọ Tam Quy, Ngũ Giới. Cái đầu tiên mà
phải không? Quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng là nương theo Phật, nương theo
Pháp, nương theo Tăng nè, thì phải thọ Ngũ Giới. Thọ Tam Quy rồi phải thọ Ngũ
Giới chứ.
Thọ Ngũ Giới
là:
1.
Giới
thứ nhất là: Không sát sanh.
2.
Giới
thứ hai là: Không tham lam, trộm cắp.
3.
Giới
thứ ba là: Không tà dâm.
4.
Giới
thứ tư là: Không vọng ngữ.
5.
Giới
thứ năm là: Không uống rượu.
Đó mấy con
thấy dễ quá mà, đâu có cái gì. Năm giới dễ quá! Nhưng mà năm cái đức của người
ta đó!
(08:12) Cái
giới thứ nhất là Đức Hiếu Sinh, lòng thương yêu sự sống.
Giới thứ hai
là Cái lòng không có tham lam. Tức là: Cái Đức Ly Tham.
Giới thứ ba
là Đức Chung Tình, Chung Thủy. Đạo Đức Gia Đình là cái giới đó đó.
Giới thứ tư
là cái Đức Uy Tín, Đức Thành Thật. Nó làm cho mình có, mình nói ra lời nói là
ai cũng tin tưởng mình hết. Còn mình nói dối, người ta không có tin mình đâu.
Đó là Đức Thành Thật.
Cái đức thứ
năm là Đức Minh Mẫn. Minh mẫn là mình sáng suốt, không có đem cái đồ độc vào
trong thân. Mình hồi nào tới giờ mình có ghiền rượu đâu. Uống riết rồi cái bây
giờ, sáng mà không có ly rượu nghe trong người nó mệt nhọc, nó lừ đừ, nó ngáp
lên ngáp xuống. Cho ly rượu vô cái nghe nó khỏe lại. Đó là mấy người bị bệnh
ghiền, nó nguy hiểm lắm.
(8:59) Cho
nên ở đây theo Thầy thấy năm giới của Phật thiệt là giúp chúng ta hạnh phúc vô
cùng. Mà nó chuyển cả gia đình của mình chứ không phải riêng một mình mình. Thí
dụ như bây giờ có một người ở trong nhà không giết hại chúng sanh, không ăn thịt
chúng sinh, gọi là ăn chay chứ gì? Mọi người khác còn ăn mặn. Nhưng người này bền
chí, mấy người kia nói gì nói, nhất định là không ăn thịt chúng sinh, không giết
hại chúng sinh nữa, thì lần lượt cái người này sẽ dẫn cả gia đình theo. Đùng một
cái người nào ở trong gia đình xảy ra một cái chuyện gì đau khổ. Cái bắt đầu
toàn bộ gia đình “Thôi ăn chay đi, cầu khẩn cho nó mạnh”. Bắt đầu
ăn chay lần thứ nhất, ăn chay lần thứ hai, thứ ba cái, theo cái người này coi bộ
khỏe. Người ăn chay này sao mà không có bệnh đau gì hết? Mới đầu thì mình, khi
mà thân mình còn ăn thịt chúng sanh, mình ăn chay vô cái phản ứng của cái thân
nó không có thịt cá nó đau. Cha! Mấy cái người xung quanh nói: "Đó!
Ăn chay nó bệnh đau đó!" Rồi bác sĩ nói nữa, cái bắt đầu không
dám ăn chay nữa. Các con hiểu chưa? Đó là cái nghiệp ác nó lôi.
Nhưng mà
mình làm người ý chí dũng mãnh, chết bỏ, nhất định là giữ giới luật không sợ.
Cái bắt đầu nó qua, nó hết đau, cái nó mạnh luôn. Rồi bắt đầu mọi người trong
gia đình còn ăn thịt chúng sanh, nay người này đau, mai người khác đau. Đau riết
hoảng hồn, cái ông này ông ăn chay mà không đau, thì họ sẽ theo mình. Các con
nhớ trong vấn đề tu hành nó ghê lắm, mạnh mẽ.
(10:18) Bởi
vì khi một cái người tu theo đạo Phật đó, cái cơn đau trong thân của họ, họ thấy
các pháp đều vô thường, cảm thọ cái bệnh đau cũng vô thường. Bữa nay chúng ta
thấy mạnh khỏe, mà ngày mai đùng cái nó đau, có phải nó thường không? Nó đâu có
thường đâu. Trời ôi! "Như vậy mày đau ngày mai ngày mốt mày phải hết".
Mình đừng sợ. Chứ mình nghe nó đau nhức quá chịu không nổi thôi đi bác sĩ, đi
nhà thương coi nó đau cái gì đây? Không biết chừng nó lủng gan, lủng phổi gì
đây? Mình sợ quá, thì cái bệnh nó lại tăng thêm.
Còn tinh Thần
không sợ cái bắt đầu ảnh giảm, các con tinh thần mạnh lắm à con! Cho nên nghe lời
Thầy: "Thọ là vô thường, bữa nay mày có chứ ngày mai phải hết, bây
giờ có chứ lát nữa phải đi ra khỏi, tao không sợ mày đâu. Chết, ai lại không chết?
Nếu mà không chết già thì cũng phải chết trẻ chứ! Cho mày chết đi, tao không đi
bác sĩ đâu". Nhưng mà mình gan dạ vậy, sau nó giảm lần lần, lần lần,
các bệnh hết luôn. Không uống thang thuốc nào hết. Bởi vì cái lực, cái tinh thần
của mình và cái lực tác ý nó mạnh lắm, cho nên mình trì chí, mình tu tập, đừng
sợ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét