416- GIẢI THOÁT NHỜ TÌNH
THƯƠNG
(04:36) Thì
cái bài pháp mà đầu tiên để đức Phật dạy chúng ta tu, ở trong Bát Chánh Đạo để
tu, để mà được giải thoát đó là cái bài pháp Tứ Vô Lượng Tâm: Từ, Bi, Hỷ, Xả mấy
con. Có lòng thương yêu thì mình mới có vui vẻ, mới có xả. Còn mình không có
lòng thương yêu thì đâu có xả được.
Thì cái giới
đầu tiên mấy con thọ, ở trong người cư sĩ mấy con thọ cái giới đầu tiên là cái
giới không sát sanh chứ gì? Không nên sát sanh chứ gì? Đó là cái giới không sát
sanh. Mà giới không sát sanh là Đức Hiếu Sinh mấy con. Mình có lòng thương yêu
thì mình mới không giết hại chúng sanh, mình không ăn thịt chúng sanh.
Còn mình
không có lòng thương yêu thì mình mới có giết hại và ăn thịt chúng sanh mấy
con. Có phải không? Mình nỡ tâm mình cầm dao mình đập đầu cá, hoặc là mình cắt
cổ gà, mình giết hại chúng sanh để mình làm thực phẩm. Mà hầu hết là con người chúng
ta vừa sinh lên mà biết ăn thì cha mẹ cũng đã mớm cho mình từng món ăn bằng thịt
động vật, bằng những cái sự đau khổ của chúng sanh.
Cho nên mình
thành một cái thói quen, nhưng mà không ngờ đó là cái ác nghiệp, nhân nào thì
phải quả nấy mấy con. Cho nên khi mà cái người mà giết hại và ăn thịt chúng
sanh thì mới, cái nhân quả đó từ tiền kiếp, cho nên kiếp này chúng ta sinh ra
làm người có thân. Mà có thân thì chúng ta phải bệnh đau. Do cái nhân hành động
giết hại và ăn thịt chúng sanh thì phải bệnh đau mà thôi chứ làm sao khác? Cho
nên ai có thân mà không bệnh đau mấy con?
Trừ ra những
người tu tập người ta sống đúng giới luật, người ta không giết hại và ăn thịt
chúng sanh, thậm chí người ta còn ăn ngày một bữa.
(06:12) Như
Thầy bây giờ đâu có bệnh đau nữa đâu, tám mươi tuổi rồi, sắp sửa tám mươi hai
tuổi rồi mà Thầy chưa bao giờ đến bệnh viện, chưa bao giờ đến bác sĩ. Rõ ràng
là mình sống đúng giới luật, cái cơ thể của mình cũng là cơ thể của nhân quả ác
của đời trước, mới sanh ra làm người chứ không ác thì đâu có sanh ra làm người
mấy con. Cho nên sanh ra làm người mà biết pháp tu rồi nó chuyển cái nhân quả,
nó làm cho thân, cơ thể của mình không bệnh đau.
Từ khi Thầy
sinh ra đời thì tám tuổi Thầy được cha mẹ cho xuất gia tu hành và nó có cái ý
nguyện tu là phải được giải thoát, chứ không thể nào mà tu lừng chừng. Cho nên
cuối cùng thì Thầy tìm thấy được con đường giải thoát thật sự. Và hôm nay Thầy
đã viết kinh sách, Thầy chấn chỉnh lại Phật pháp. Thầy làm sáng tỏ lại con đường
của Phật pháp, cái nền đạo đức của Phật pháp.
Ngày xưa mấy
con thọ Ngũ Giới mấy con biết năm giới: Giới không sát sanh, giới không tham
lam trộm cắp, giới không tà dâm, giới không vọng ngữ, giới không uống rượu. Phải
không mấy con? Nhưng mà năm cái giới đó là năm cái đức nhân bản của con người mấy
con. Mình là con người phải có năm cái đức nhân bản, mà nếu mà không có nhân bản
thì nó là một động vật, tâm mình sẽ hung ác.
Cho nên vì vậy
mà năm cái đức các con đã thọ các con cố gắng giữ, các con giữ nó không những
cho bản thân mấy con được mạnh khỏe, mà cả gia đình của mình. Bởi vì trong gia
đình của mình, năm người hay mười người, có người bị bệnh đau thì mình có vui
được không? Không vui. Bởi vì nó là chùm nhân quả mấy con. Mà vì vậy mình giữ
giới, nó chuyển cả gia đình của mình, và nếu cả gia đình của mình đều giữ giới
trọn vẹn thì gia đình đó rất là bình an, không có tai nạn xảy ra.
(08:07) Thí
dụ như một cái người trong gia đình mình đi làm thợ máy xay mì, hoặc là thợ cưa
gỗ mà lỡ cái dây cưa - cái lưỡi của nó bị đứt đi thì lưỡi cưa sẽ quăng vào cái
người thợ lao động, thì cái người đó sẽ bị thương mấy con. Phải không? Thì đó
là tai nạn, mình đâu có bệnh đau, nhưng mà cái nhân duyên nào, cái nhân nào mà
cái quả mà phải chịu cái tai nạn này? Thì không phải là chúng ta giết hại và ăn
thịt chúng sanh sao? Các con thấy. Nó chưa đủ duyên, nó đủ duyên mấy con không
tránh khỏi cái quả mình giết chúng sanh rồi mình ăn thịt. Mình tưởng là nó mập,
nó bổ chứ sự thật ra một người ăn trường chay như Thầy có thấy sao đâu, có thấy
cái gì đâu, nó còn khỏe hơn là cái người ăn thịt chúng sanh. Mấy con thấy trong
cái vấn đề người cư sĩ, theo Thầy thiết nghĩ các con nên giữ gìn năm giới trọn
vẹn.
Và đồng thời
mấy con sẽ học như thế nào? Quy y Phật mấy con sẽ thấy những cái gương hạnh của
đức Phật, cái sống của đức Phật. Tuyệt vời lắm mấy con! Người ta chửi đức Phật
không giận mấy con. Cho nên vì vậy mà đức Phật dạy chúng ta: “Thấy lỗi
mình không thấy lỗi người". Ngay cái câu nói đó Thầy thấy thật sự giải
thoát.
Đừng thấy lỗi
ai hết, bởi vì người ta đang sống trong nhân quả thì người ta đang sống trong
ác pháp chứ gì? Người ta chửi mình thì tức là người ta đang ở trong ác pháp chứ
gì? Tại sao mình lại giận người ta làm gì? À mình suy nghĩ người ta ở trong ác
pháp, nên thương yêu và tha thứ họ, chứ sao lại giận hờn họ làm gì? Mà họ chửi
mình, trái lại khi mà họ chửi mình thì bị cái ngôn ngữ ác pháp đó nó lôi mình,
mình tức giận rồi. Có phải người nào bị mắng, bị chửi, bị nói oan ức, tức
không? Mấy con tức không? Mấy con tức là mấy con bị ác pháp nó lôi mấy con vào.
Cho nên một
người giữ giới mà Đức Hiếu Sinh, tức là cái giới thứ nhất là cái đức lòng
thương yêu của chúng ta, khi đó chúng ta thương yêu thì chúng ta xả bỏ. Cho nên
tâm từ, bi, hỷ, xả đó mấy con, có lòng thương yêu thì mình mới có lòng hoan hỷ
mà xả hết. Các con thấy chưa?
Cho nên đạo
Phật dạy rất thực tế. Nếu chúng ta thiếu lòng thương yêu thì chúng ta sẽ bị đau
khổ. Mà có lòng thương yêu thì chúng ta không bị đau khổ. Mà lòng thương yêu tức
là Giới Sát Sanh, Giới Sát Sanh tức là Đức Hiếu Sinh, lòng thương yêu. Vì vậy
mà mình càng tăng trưởng lòng thương yêu bao lớn, càng lớn ra thì mình sẽ được
giải thoát. Tâm mình bất động, thanh thản, an lạc, vô sự.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét