39- KHU AN DƯỠNG SẼ LÀ NƠI MỞ LỚP HỌC VÀ THỰC HÀNH SỐNG ĐẠO ĐỨC
(06:27) Thôi bây giờ thì mấy con được nghe được
như vậy. Nhưng sau này Thầy mong rằng ở quê hương này sẽ có cái khu An dưỡng,
và cái khu An dưỡng sẽ mở cái lớp học cho mấy con đến đó được học, và được nuôi
dưỡng trong một ngày ăn cơm ở đó một bữa. Không có cho ăn cơm nhiều.
Tại sao
vậy? Mình tu theo Phật, ông Phật ăn ngày một bữa, không lẽ mình tu theo Phật mà
không giống Phật. Tu theo Phật mà ăn ngày ba, bốn bữa phàm phu rồi sao. Có phải
không? Ông Phật dạy mình ăn ngày một bữa, cho nên vì vậy mà vào tu theo Phật là
sống đạo đức, ăn ngày một bữa vừa tiết kiệm thực phẩm của mình.
Không
phải tiết kiệm để làm giàu đâu mấy con. Cho những người nghèo đói, người ta
nghèo có phải không. Mấy con ăn ngày một bữa, còn hai bữa kia để dành cho người
khác, chứ không phải để dành cho mình sắm vàng mà đeo đâu. Không, Thầy nói
thiệt.
Còn mấy
bác, mấy chú, dành dụm đừng có uống rượu. Mỗi một năm uống rượu mà gom lại số
tiền đó, Thầy nói là dám nuôi trẻ mồ côi nhiều lắm đó. Từng cái điếu thuốc,
từng cái ly rượu…
Đừng có
hút thuốc, đừng cái này nó có chết mấy bác, mấy cụ đâu, mà tiết kiệm được cái
này, Thầy bảo rằng, nếu mà mở cái trại mồ côi nuôi trẻ con thì hạnh phúc biết
bao! Đây là trẻ mồ côi nè, nuôi từ cái điếu thuốc, nuôi từ cái ly rượu của các
bác, các chú.
Ba cái
la-ve, ba cái bia này dẹp hết đi. Không có nó có chết mình không? Ăn cơm mình
sống chứ bộ uống bia mình sống sao, có phải không? Đâu phải hút thuốc lá mà
sống đâu, phải không?
Cho nên
ăn cơm mà sống. Dẹp ba cái này hết đi. Để cái số tiền này tính lại. Cứ mỗi ngày
một điếu thuốc, bỏ vô cái con heo đất cho Thầy. Rồi một năm coi có bao nhiêu
điếu thuốc, lấy ra đi, Thầy dám nuôi trẻ mồ côi bao lâu. Nghĩa là chừng nào mà
hết trẻ mồ côi thì mới thôi. Thì mấy con thấy cái này lợi ích lớn chưa!
Thôi bây
giờ mấy con về, Thầy còn đi công chuyện chút nữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét