40- ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN - NHÂN QUẢ LÀ TINH
HOA CỦA NỀN ĐẠO ĐỨC NHÂN LOẠI
(08:38) Phật
tử 1:… (Không
nghe rõ)
Trưởng
lão: À, nó không phải gì hơn. Để Thầy nói cho mấy con nghe.
Thầy còn
đi, là tại vì Thầy thăm lại những cái nơi mà lịch sử của tổ tiên của chúng ta.
Ở đây là Tam Điệp phải không mấy con? Thì nó có những cái lịch sử để Thầy thăm
chứ. Thầy thăm để làm gì? Thầy viết được những cái bộ sách Đạo Đức.
Lịch sử
của những vị anh hùng của đất nước của chúng ta, coi thử coi anh hùng của chúng
ta làm cái việc gì ở đây, mà đóng quân ở đây, làm cái gì ở đây, mà ngày xưa mà
để gọi là anh hùng đây? Cái đạo đức của những người này như thế nào? Thì mấy
con sẽ đọc sách này nó thực tế lắm.
Cho nên
Thầy đi cũng đem lại cái đạo đức cho tốt cho mấy con. Đạo đức từ những tổ tiên
của chúng ta. Cho đến bây giờ con cháu chúng ta phải học đạo đức chứ. Mà lại
thêm được cái đạo đức truyền thống của một đất nước khác, tức là đạo Phật. Đem
cái đạo đức đó để chuyển cái đạo đức đó thành cái đạo đức của chúng ta.
Hôm nay
đạo đức của chúng ta là đạo đức của tất cả những cái tinh hoa của thế giới đem
lại. Mà Thầy là người soạn thảo đạo đức đó.
Cho nên
hôm nay mấy con nghe kinh sách Phật, thì ông Phật dạy. Nhưng mà đến đất nước
này thì nó có cái "đạo đức nhân bản - nhân quả”, “sống không làm khổ mình,
khổ người". Mấy con đã đọc kinh sách Đại Thừa nhiều có nghe cái danh từ
này chưa? Chưa!
Như vậy
là rõ ràng Thầy đã triển khai những cái phương pháp, cách thức của đức Phật dạy
để trở thành cái đạo đức của dân tộc. Có phải không? Cái đạo đức của dân tộc
thực sự mà. Tức là đạo đức truyền thống. Cái truyền thống từ cái nước này đến
nước khác để đến đây, thành ra dân tộc, một dân tộc có đạo đức.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét