33 - RÁNG TU TẬP, GẶP KHÓ KHĂN CÓ THẦY
GIÚP ĐỠ
(04:12) Ở trong Tu viện cô Huệ Ân tám mươi tám
tuổi rồi, Thầy dạy cô tịnh chỉ được mười lăm phút, mười lăm phút mấy con, hơi
thở nó ngưng mà mười lăm phút không chết mấy con thấy cũng ghê lắm đó chứ!
Rồi bây
giờ mấy con thử nín thở một phút coi: Trời ơi! Cái đầu nghe bưng bưng đó chứ,
đâu phải dễ đâu. Mà các con thấy sư cô Huệ Ân lớn tuổi rồi, đâu phải nhỏ, mà
tập hôm Thầy dạy tới nay khoảng độ chừng ba, bốn tháng; tập ngưng được mười lăm
phút rồi mấy con, tịnh chỉ được mười lăm phút, không phải tập nín thở đâu mấy
con! Mà tác ý rồi tự nó nó ngưng.
Còn bệnh
đau thì mấy con cũng biết rằng nó có những cái phương pháp đẩy lui bệnh mấy
con. Mình có phương pháp thì mình đỡ tốn tiền mấy con.
Làm sao
cho cụ già kia có chỗ ngồi?
Phật tử: Mô
Phật! Cô đó lớn tuổi đó, dạ.
(05:09) Trưởng
lão: Mấy con tránh cho cụ vào đây, ngồi gần Thầy đây. Đó,
cụ vô ngồi đây! Xê ra một chút. Đó.
Thầy nghe
mấy con được học pháp Thầy tu, mà hôm nay thì cũng có người được gặp Thầy ở Tu
viện, nhưng mà có người thì không được gặp. Như con thì được gặp tại Tu viện,
còn một số người, mọi người mà Thầy nhìn mặt ít có người gặp Thầy lắm.
Hôm nay
thấy mấy con có duyên gặp Thầy rồi! Các con là con của Thầy mà, làm sao Thầy bỏ
đâu! Phải ráng nghe! Ráng tu nghe! Khó có Thầy, đừng có sợ!
Mà cái gì
khó mà không có Thầy mới lo, chứ còn khó có Thầy, đâu có gì sợ?! Mấy con tu sai
Thầy sửa, mà mấy con tu đúng thì Thầy giúp đỡ, Thầy khích lệ tu cho hơn nữa.
Thì rốt cuộc rồi cuối cùng mấy con sẽ được hạnh phúc, an vui và giải thoát.
Thầy
quyết định là đem lại hạnh phúc cho mấy con, cho nên Thầy cố gắng Thầy viết
sách đạo đức để đem lại cái sự sống cho mấy con bình an, mấy con. Nên mấy con
phải ráng, các con tự thắp đuốc lên đi. Các con nghe Đức Phật dạy không?! Chứ
Thầy dạy mấy con mà Thầy thắp đuốc Thầy đi luôn chắc không được!
Cho nên
ráng! Thầy chưa tịch đâu! Thầy chưa tịch, Thầy sẽ ở lại mà giúp cho các con!
Cho nên mấy con vui vẻ, bình an. Thầy biết mấy con ngoài này mấy con ham tu
lắm, cố gắng Thọ Bát Quan Trai, Nhưng gặp nhiều điều cũng khó khăn, không dễ!
Nhưng mà từ đây về sau thì Thầy cố gắng để giúp cho mấy con không còn khó khăn,
có chỗ rộng hơn. Chứ Thầy thấy vô đây rồi thấy cái nhà này mệt quá!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét