32-THÀNH LẬP KHU AN DƯỠNG ĐỂ CÓ NƠI HỌC ĐẠO ĐỨC VÀ TU TẬP
(0:05) Trưởng lão: Đông
quá, không có chỗ ngồi. Như vậy mai mốt để Thầy ra đây Thầy xây dựng cái khu An
dưỡng cho mấy con chứ! Để cho mấy con có chỗ mấy con học, mấy con tu. Tới giờ
con của Thầy đông như thế này mà không có chỗ nào rộng hết!
Mấy con
yên tâm, để rồi Thầy lần lượt Thầy sẽ lo ở quê này mấy con có cái khu An dưỡng
mấy con tu. Rồi mấy con đến mấy con vừa học đạo đức làm người, sống không làm
khổ mình, khổ người, mà vừa tu tập nữa, phải không?
Mấy con
nhớ ráng mấy con, thương thương, đông quá mấy con. Mấy con yên tâm đi con, mấy
con chờ Thầy đi, Thầy sẽ lo. Từ từ Thầy sẽ lo.
(00:52) Đạo Phật nó không có khó mấy con! Nhưng
mình không có cái chỗ yên, rồi mình không có được hướng dẫn, không được dạy bảo
rồi mình không có cách thức mình tu tập. Chứ nếu mà có cái nơi để cho mình được
huấn luyện, được dạy dỗ thì mấy con Thầy thấy người nào cũng được giải thoát
hết, không có người nào là không giải thoát hết.
Mấy con
thấy cái lớp Chánh Tri Kiến Thầy dạy rồi đó, do mình hiểu biết mà mình xả được
cái tâm mình chứ gì?! Các con thấy nó thực tế chứ đâu có gì?! Ngoài cái sự hiểu
biết của mình làm sao đi tìm cái sự giải thoát được mấy con?!
Cho nên
Đức Phật nói: “Tâm dẫn
đầu, tâm làm chủ các pháp” mà. Tâm dẫn đầu, nó dẫn mình đi vào
con đường thiện là giải thoát, mà dẫn mình vào con đường ác là mình khổ đau chứ
gì?!
Mà chính
cái tâm mình bây giờ nó dẫn mình vào con đường ác này: phiền não, đau khổ
không. Mình học thì mình biết mình dẫn tâm mình vào đường thiện thì mình sẽ
được giải thoát.
Tội
nghiệp các cụ! Không có chỗ ngồi mấy con, tội quá! Ráng cố gắng!
Thầy làm
sao Thầy cũng tìm cách để mà Thầy xin ở ngoài này có cái khu An dưỡng. Chi
nhánh An dưỡng con, Thầy thành lập cái chi nhánh An dưỡng, Thầy cất một cái nhà
rộng vậy để cho mấy con có chỗ ngồi. Rồi lần lượt mình cất những cái ngôi nhà
nhỏ nhỏ cho mỗi cụ, mỗi bác một cái nhà nhỏ đến ở một tuần hay hoặc là một ngày
ở trong đó, rồi Thầy đến Thầy dạy từng chút, từng chút, mấy con sẽ có chỗ học,
chỗ tu. Rồi Thầy cất nhà cho mấy cháu nhỏ nhỏ còn đi học này, rồi mỗi Chủ Nhật
Thầy sẽ đến Thầy dạy cho mấy cháu học đạo đức, để mấy cháu sẽ lớn lên trở thành
một người tốt hết.
(02:37) Đó, mấy con yên tâm đi. Bây giờ Thầy
ngồi đây mà nói chuyện, mà còn mấy cụ, mấy bác mà đứng, Thầy đâu có nỡ lòng nào
mấy con! Thôi, để Thầy thăm mấy con thôi!
Được rồi,
rồi Thầy đi ra Hà Nội, rồi Thầy về Thầy lo xong cái trung tâm An dưỡng được,
rồi cái trung tâm An dưỡng đó Thầy sẽ cố gắng Thầy gửi giấy tờ ra ngoài này.
Mấy con sẽ xin cái chi nhánh. Rồi sách vở của Thầy, bộ sách đạo đức đã xin phép
được hai tập, và Thầy sẽ gửi cho mấy con một số.
Lẽ ra
Thầy mang nhiều mà mang sao cho được mấy con?! Chứ phải mang nhiều Thầy cho mỗi
người một bộ sách đạo đức. Cho đạo đức mà, để cho mấy con sống đạo đức.
Thầy mong
rằng các con sẽ nghe lời Thầy dạy. Thầy sẽ dạy, Thầy đem lại hạnh phúc cho mấy
con, đem lại cho mấy con được an vui.
Thầy dạy
mấy con bổn phận làm cha, bổn phận làm mẹ, dạy con như thế nào? Vợ chồng đối xử
như thế nào? Con cái hiếu hạnh như thế nào? Ít nhất là để cho gia đình mấy con
được hạnh phúc.
Thứ hai
Thầy dạy cho mấy con tập tu để làm chủ được cái thân bệnh, làm chủ được cái sự
mình muốn chết hồi nào mình chết. Nó tiện lợi hơn, để khi mình đau đớn quá mà
mình chết không được, cứ nằm hoài, khổ quá, phải không?
Thầy sẽ
dạy, mấy con sẽ cố gắng!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét