329- PHÁP LÀM CHỦ THÂN TÂM
CỦA CHÚNG TA
(04:55) Thầy
muốn nhắc lại. Tại sao bây giờ thân Thầy đau mà nó là lậu hoặc? Vậy thì Thầy
tác ý cái lậu hoặc đã sanh sẽ bị diệt Vậy là phương pháp Như Lý Tác Ý đó có phải
là phương pháp làm chủ thân tâm của chúng ta không? Mà đã làm chủ thân tâm thì
đó là cái pháp lợi ích cho bản thân của chúng ta thật sự. Vậy thì muốn tác ý
như thế nào?
Như trong Định
Niệm Hơi Thở đức Phật đã dạy: “An tịnh thân thành tôi biết tôi hít vô,
an tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra”. Cái câu mà “An tịnh
thân thành tôi biết tôi hít vô”, cái câu mà “An tịnh thân hành
tôi biết tôi thở ra” không phải là câu Như Lý Tác Ý không. Chứ đâu phải
chúng ta mượn hơi thở ngồi hít vô thở ra gọi là tu tập thiền định.
Về Định Niệm
Hơi Thở như quý thầy đã có nghiên cứu. Riêng về Định Niệm Hơi Thở có 16 cái đề
mục của Định Niệm Hơi Thở, mỗi đề mục là một phương pháp tu. Mà pháp Như Lý Tác
Ý tức là như cái lý của nó mà tác ý ra.
Thân chúng
ta đang đau nhức thì chúng ta tác ý: “An tịnh thân hành tôi biết tôi
hít vô, an tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra”, rồi chúng ta hít vô thở ra,
mà thân chúng ta chưa hết đau thì chúng ta tác ý nữa. Chừng nào tác ý cho đến
khi cái lậu hoặc này, cái thân đau này không đau nữa. Thì đó là chúng ta dùng
pháp để làm chủ được bệnh đau của chúng ta. Cái này thiết thực và lợi ích.
(06:47) Khi
quý thầy ngồi trước mặt Thầy đây, có người nào mà không bệnh đau? Người nào
cũng có bệnh đau cả. Bây giờ không bệnh đau ngày mai sẽ bệnh đau. Có thân là có
nghiệp, có nghiệp là phải có bệnh đau, không ai tránh khỏi điều này. Và có thân
phải có chết, vì vậy có ai mà sống mãi được đâu. “Tất cả các pháp đều
vô thường”, lời nói của đức Phật còn văng vẳng mãi không bao giờ quên được.
Vậy thì pháp của Phật là pháp làm chủ thân tâm của chúng ta. Vậy làm chủ tâm phải
làm chủ như thế nào? Nãy giờ Thầy nói để thấy cái cụ thể thực tế để làm chủ
tâm.
Thân bệnh
chúng ta có phương pháp đuổi bệnh. Phật pháp dạy chúng ta thực tế để đem lại sự
hạnh phúc cho con người. Chúng ta sống như mọi người mà có bệnh chúng ta làm chủ.
Còn không bệnh bình an thì chúng ta như mọi người có gì đâu. Chúng ta có phải
là Thánh, Thần đâu.
Nhưng chúng
ta thấy cái cơ thể già yếu, suy yếu rồi, ngày ăn một bữa mất công ăn nhai nuốt
cực khổ. Chúng ta muốn chết đâu phải đợi bệnh mới chết sao, chúng ta chỉ cần tịnh
chỉ hơi thở chúng ta là thân chúng ta đã chết. Chúng ta không phải nín thở,
không cần, nhiếp phục, mà có phương pháp hẳn hòi. Trong bốn Tứ Thánh định của
Phật có định tỉnh chỉ hơi thở tức là Tứ Thánh Định, thiền thứ tư.
(08:15) Cho
nên người tu theo đạo Phật chúng ta phải tập đúng pháp để chúng ta làm chủ bốn
chỗ: sanh, già, bệnh, chết. Thầy nhắc nhở để thấy được cái sự làm chủ của thân
chúng ta qua những cơn bệnh là cụ thể nhất.
Bây giờ nói
về tâm. Muốn làm chủ được tâm là phải thông thuộc được giới. Một người chửi mắng
chúng ta, chúng ta phải giận chứ. Một người nói oan ức chúng ta, chúng ta không
làm những điều đó mà nói chúng ta làm điều đó thì chúng ta phải tức giận chứ.
Thì khi tức giận mà chúng ra không có tức giận thì chúng ta phải có sự hiểu biết,
chứ không phải nhẫn, kham nhẫn để chịu đựng mà không nói ra lời mà trong bụng ấm
ức, phiền não thì như vậy không đúng.
Trái lại, đạo
Phật nghe người khác chửi mình là biết người đó đang ở trong nhân quả ác. Ý thức
của chúng ta hiểu biết người đó đang ở trong nhân quả ác, họ làm một điều ác.
Mà một người làm một điều ác thì họ là người đã thọ lãnh những cái khổ đau. Khi
một cơn sân của họ mới chửi mình được, mà chửi mình được tức là họ phải tức giận
chứ. Thì người nào khổ trước quý thầy? Người nào khổ trước quý cô? Cái người
sân phải khổ trước chứ. Nhưng tại sao chúng ta lại nghe người ta chửi mình lại
tức giận, để rồi mình theo cái sân, cái khổ đó mình lại làm khổ mình nữa. Cho
nên đạo Phật có đạo đức không làm khổ mình, khổ người.
Muốn không
làm khổ mình khổ người thì mình phải học giới luật. Mình phải hiểu mình mới xả
được tâm, mới ly được dục, ly được ác pháp. Mình không hiểu lấy cái gì mình xả
được tâm. Mà không hiểu giới đức làm sao xả?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét