266- TẠI SAO NGƯỜI SINH RA
NGÀY CÀNG ĐÔNG
(48:52) Thường
thường người ta tin rằng ở trong thân của chúng ta có một cái linh hồn, khi chết
cái linh hồn đi đầu thai. Thường thường bà con từ xưa đến giờ họ truyền thừa
cho chúng ta cái hiểu như vậy mà. Nhưng họ không hiểu nhân quả mấy con. Nhân quả
nó không sinh một người đâu. Nó không có một linh hồn đi đầu thai cho nên nó
đâu… Bây giờ hồi nào mấy con thấy này: Cái thành phố Hà Nội, cái số người bao
nhiêu? Mà đến hôm nay, nó bao nhiêu người? Vậy thì có một linh hồn sinh một người
sao lại đông dữ vậy? Ở đâu mà sinh ra đông dữ vậy? Có phải không? Không!
Hàng ngày mỗi
lần có ai chửi mấy con giận, cái từ trường sân của mấy con nó phóng ra. Nó để
đó đó, nó chưa nói đâu. Rồi mai có người nào nói gì nó tức giận, cái nó phóng
ra lần nữa. Rồi mấy con thấy cái người ăn mày xin, mấy con lấy một đồng bạc hoặc
là mua cho họ một hộp cơm, mấy con cúng cho họ, bố thí cho họ. Thấy cái chuyện
bất hạnh mấy con làm. Cái từ trường hành động thiện đó nó cũng phóng ra nữa, nó
phóng ra. Cái hành động làm thiện đều phóng ra. Lời nói của Thầy nó vẫn phóng
ra mấy con. Thầy dạy mấy con nó vẫn phóng ra. Nó phóng ra, nó ở trên không gian
này. Nó bao phủ cả cái hành tinh sống của chúng ta hết. Chỗ nào cũng có cái từ
trường đó, cái lời nói của Thầy.
Còn mấy con
làm cái hành động ác, thì nó cũng bao phủ hết. Mỗi một cái hành động ác, một
cái lời nói thì các con từ khi mà mấy con biết đời đến bây giờ mấy con giận bao
nhiêu lần? Giận chồng, giận con bao nhiêu lần? Giận cha, giận mẹ mình bao nhiêu
lần? Giận những người xung quanh, chòm xóm mình bao nhiêu lần? Mấy con cứ tính
ra đi. Mỗi lần là một người đó mấy con. Đó! Chứ nó đâu phải sanh một người. Bởi
vì nó tương ưng cả cái vũ trụ này. Thì ở chỗ này cũng sinh ra một cái thằng
nhóc, ở chỗ kia nó sinh ra thằng nhóc, cùng tùm lum biết bao nhiêu cái thằng
nhóc. Trời đất ơi! Nó đụng đâu nó quậy, nó phá người ta chịu không nổi. Tại vì
sân. Các con hiểu không? Nó đâu có sinh ra một người đâu.
Cho nên vì vậy
đó, thì trong khi đó mấy con hành động, hàng ngày mấy con ăn thịt chúng sinh
nè, mấy con cắt cổ con gà nè. Vậy suốt trong cái thời gian mà tới bây giờ mấy
con giết bao nhiêu con gà, bao nhiêu con cá nè, ăn thịt bao nhiêu con heo, ăn
thịt bao nhiêu? Mấy con cứ tính ra đi, thì những cái từ trường đều phóng ra hết
mấy con. Vậy thì bắt đầu mấy con sẽ trong khi mấy con bỏ cái thân này thì bao
nhiêu con heo ra đời, bao nhiêu con gà ra đời, bao nhiêu con cá, mấy con cứ
tính đi. Một mình con thôi!
Thôi bây giờ
Thầy thấy, nhân quả thuộc về cái cây xoài. Cái hột xoài nó lên cây xoài chứ gì,
thì cái nhân nó lên cây xoài chứ gì. Bây giờ cái cây xoài nó cho trái là quả chứ
gì, nó có cho một quả không mấy con? Nó cho nhiều quả chớ. Nhưng mà có quả thì
tròn trịa, quả thì đèo đẹt, có phải không? Quả thì bị sâu sia, có đúng không mấy
con? Chứ đâu phải quả nào cũng giống quả nào. Cho nên nó có quả thiện, quả ác hết
đó con. Các con thấy chưa?
Vậy thì cái
nhân quả con người đâu có khác gì nhân quả của thảo mộc mấy con. Đây là một bằng
chứng cụ thể để xác định. Chứ bây giờ Thầy nói một cái mơ hồ quá mấy con không
tin. Làm gì mà con người chúng ta sinh dữ vậy? Nhưng mà không ngờ một cái hành
động tâm niệm của mấy con thôi, ác thiện thôi, nó là một cái nhân để nó sinh
làm một cái quả của nó. Nó chưa đúng lúc, nó chưa có thành ra cái quả, chứ nó
đúng ngày giờ đó nó thành quả. Khi mà mấy con bỏ cái thân thì nó sẽ ra quả chứ
sao, nó chạy đi đâu mất? Cho nên mấy con thấy, nếu mà người ta đừng có kế hoạch
hóa gia đình mà để nuôi hết. Ôi thôi! Chắc chắn là trái đất này không có chỗ
người ta ở. Có đúng không mấy con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét