267- ĐẠO ĐỨC VỆ SINH
(52:14) Mà
nó, sao nó lên hết như vậy là nó cũng tự hoại diệt nó nữa con. Nó đông quá nó tự
hoại diệt, nó sinh ra đủ thứ bệnh. Bây giờ mình thấy người ta đông lắm, cái môi
trường nó ô nhiễm. Khi mấy con chứng, mấy con cứ ra đường mấy con (thấy). Trời
đất ơi! Bọc ni lông, rác rến rải cùng hết, mấy con có giữ vệ sinh không? Phải
giữ Đức vệ sinh không? Cho nên mấy con thấy dơ bẩn ghê gớm lắm! Từ cái chỗ mà
thiếu đức vệ sinh, giữ gìn môi trường trong sạch. Cái bầu không khí chúng ta bị
ô nhiễm, hít thở nó dễ chết chúng ta chứ sao? Dễ sinh bệnh chứ sao, các con thấy
chưa?
Ai dạy cái đạo
đức vệ sinh này cho chúng ta? Người ta dạy mình phải giữ gìn môi trường sống
trong sạch, sạch sẽ, nhưng ai làm mấy con? Người ta có học đạo đức đâu mà người
ta biết bổn phận, trách nhiệm của người ta. Cho nên khỏe nhất là mình ăn cái gì
đó, mà rác rến mình bỏ trong cái bọc, quăng ném trong đó: “Ờ, nhà mình ở đây
nhưng quăng ném nhà người khác cũng được, không sao. Nhà mình sạch, nhà họ kệ.”
Mấy con ích kỷ đến mức độ đó vậy con! Có nhiều người nhà lầu trên cao vậy nè, mấy
thằng nhỏ trèo lên ăn mía, nó ném xác mía qua nhà người ta. Cái nóc nhà họ thời
gian sau cái nhà nó cao hơn nó ném xác mía đầy nóc nhà người ta hết trơn. Thầy
thấy ở thành phố nó như vậy đó mấy con. Đó đó là cách thức như vậy. Người ta phải
dạy từ trẻ con có cái đức vệ sinh.
Cho nên có một
cái cậu, cái cô bé mới có năm tuổi đi theo cái người cậu của mình, ở ngoại quốc
nó về. Thì khi mà nó ăn cái cục kẹo rồi, nó cứ cầm cái vỏ kẹo. Cái miếng bọc ni
lông mà gói cái kẹo, nó cầm. Cậu nó biểu: “Mày quăng đi, sao mà mày cứ mang
theo hoài vậy?” Nó nói kiếm cái thùng rác nó bỏ, không có thùng rác nó không có
bỏ. Đó là tại cha mẹ người ta dạy người ta ở cái quê hương người ta. Thầy nghe
nói cái chú bé đó là ở (nước ngoại quốc) gì đó. Cái chỗ mà người ta giữ vệ sinh
như vậy. Thì hôm nay, Thầy nói đó để cho chúng ta biết những cái đất nước của
chúng ta, để thấy cái vệ sinh nó còn thiếu lắm mấy con. Các con thấy, để Thầy
nhắc cho mấy con thấy. Có nhiều nơi đăng cái bảng “Ấp Văn hóa” hay là cái “Xã
Văn hóa”. Nhưng mà nhìn dưới cái bảng thì thôi bọc ni lông quăng thành lớp, vậy
cái văn hóa ở chỗ nào? Trên thì để chữ “Văn hóa” rõ ràng mà ở dưới thì không có
văn hóa chút nào hết. Vậy thì cái văn minh của đất nước Việt Nam chỗ nào? Đây
là cái lỗi của chúng ta. Đây là cái lỗi của tất cả người dân Việt Nam chớ không
phải là chính quyền. Chính quyền người ta muốn người ta đẹp chứ, không Thầy nói
thật mà mấy con.
Cho nên, cái
vấn đề học đạo đức rất cần thiết lắm. Học đạo đức cẩn thẩn. Đi đường mấy con cẩn
thận làm sao có tai nạn giao thông? Học đạo đức vệ sinh làm sao đi ra ngoài đường,
mấy con thấy môi trường nó không sạch đẹp? Các con hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét