201-PHÁ HÔN TRẦM BẰNG HƠI
THỞ NGẮN, HƠI THỞ DÀI
(49:06) Phật
tử: Dạ, thưa Thầy thở bình thường. Bây giờ, mình sẽ dùng cái thở ngắn,
thở dài. Mình cũng dùng cái đó để mình phá hôn trầm được không?
Trưởng
lão: Cũng được.
Nhưng mà điều kiện. Bắt đầu bây giờ đó, Thầy dạy con đứng dậy, con đi kinh
hành. Mà con phá không được thì người ta sẽ dạy cho con cách dùng hơi thở dài,
hơi thở ngắn. Người ta biết cái này sẽ sử dụng. Bởi vì chỉ có hơi thở, chứ người
ta không có chưa đưa mấy pháp đó. Cuối cùng hơi thở dài, hơi thở ngắn không phá
được gì hết.
Đưa những
cái pháp Thân Hành Niệm, cái pháp mà rèn luyện nghị lực thêm để mà phá. Bởi vì
nó mất cái thời gian, mấy con phải sáu, bảy tháng mấy con tập cho nó nhuần nhuyễn,
cho đến mức độ mà nó không còn hôn trầm, thùy miên nữa. Người ta mới cho con trở
lại hơi thở. Bây giờ mà hơi thở bình thường này không được, buộc lòng người ta
tập cho mấy con cái thời gian rèn cái hơi thở dài. Mà rèn hơi thở dài, nó thở
dài. Khi tức ngực, nó mệt đủ loại, chứ đâu phải nó dễ chịu cho mấy con đâu.
Phật tử: Nhưng mà, nó phá được Thầy.
Trưởng
lão: Rồi nó phá
chứ con.
Phật tử: Con, con thấy ấy, khi mà con bị
dính hôn trầm như vậy, con hít vô một hơi dài thiệt dài. Hắn tự nhiên hắn tỉnh.
Trưởng
lão: Nhưng mà,
người ta phải rèn luyện cho con phải làm quen với hơi thở dài.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Để cho nó
khỏi đừng có xích lại. Chứ không khéo đó, con hít thở hai, ba hơi thở, nó tỉnh
rồi. Nhưng mà nó, con tu tập nó dài để cho nó thuần quen, cho nó hết hôn trầm
thì con đâu có lười được. Mà, con trở lại thì nó buồn ngủ đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét