19-THẦY MỞ LỚP CHỌN NGƯỜI ĐỂ
ĐÀO TẠO
(03:30) Cho
nên do như vậy, Thầy cần cố gắng hơn để Trung Tâm An Dưỡng được ra đời, được ra
đời sớm chừng nào tốt chừng nấy. Trung Tâm An Dưỡng được ra đời là Thầy phải có
người đứng lớp dạy, chứ một mình Thầy mà dạy từ Nam mà tới chí Bắc thì làm sao
Thầy dạy hết.
Cho nên hôm
nay về đây là cái lớp mà Thầy mở cho mấy con bắt đầu tu tập là phải chứng đạt
chân lý. Nói chung chứng đạt Tâm Vô Lậu, tức là chứng quả A La Hán. Thầy chỉ nhận
hai mươi người, sức của Thầy không thể giảng hơn hai mươi người. Bởi vì cái lớp
tu chứ không phải cái lớp học. Lớp học mà mấy con nghĩ rằng sáu mươi mấy người
mà bài vở của mấy con viết, Thầy phải thức suốt đêm mà chấm hơn một tuần lễ,
như vậy thì mấy con biết rằng Thầy bỏ công sức của Thầy rất lớn trong cái lớp
Chánh Kiến.
Còn bây giờ
Thầy chỉ chọn hai mươi người để đào tạo cho họ chứng quả A La Hán. Quyết định
là Thầy không làm thôi, mà Thầy đã hướng dẫn cho họ tu là họ phải chứng. Nếu họ
không muốn chứng thì họ sẽ phạm giới. Mà Giới luật là hàng đầu. Đức Phật nói: “Giới
sanh Định, Định sanh Tuệ”, mà Giới luật mà các con vi phạm là Thầy đuổi
ngay ra khỏi lớp. Hôm nay là lớp tu, chứ không phải, lớp tu để chứng đạo đào tạo
bằng phương pháp mà Phật đã dạy, chứ không phải để tu cầm chừng để tu chơi,
không phải vậy.
Mà đây là
cái lớp đào tạo, Thầy dạy như thế nào thì làm đúng như thế nấy, thì sẽ chứng đạo.
Nếu như ai làm sai thì người đó Thầy thấy phạm vào Giới luật là người đó Thầy
đuổi ra khỏi lớp, Thầy không chấp nhận người đó bởi vì lớp đào tạo, thà là còn
trong lớp Thầy còn một người chứng đạo. Bởi vì mục đích chứng đạo là làm sáng tỏ
lại Phật Giáo. Thầy dù có lập một ngàn Trung Tâm An Dưỡng mà không có người tu
chứng đạo, Thầy có viết một ngàn bộ sách mà không có người chứng quả A La Hán,
thì toàn bộ cũng giống như Đại Thừa mà thôi, không có khác gì hết.
(05:19) Hôm
nay thì Thầy về đây Thầy chọn hai mươi người; mười người nữ, mười người nam.
Người nào quyết thì Thầy kê ra những giới luật cần phải giữ gìn ngay từ lúc ban
đầu, Thầy mới chấp nhận cho vào lớp tu. Còn không giữ gìn giới thì đừng mong Thầy
chấp nhận cho vào lớp. Bởi vì Thầy thấy đi trên con đường từ Nam ra Bắc Thầy thấy
người ta tha thiết muốn tu tập giải thoát. Nếu mà không đào tạo những cái người
đứng lớp mà dạy thì một mình Thầy không dạy hết cái số lượng người. Mà không đứng
lớp, mà không đào tạo được người chứng quả A La Hán thì con đường Phật pháp
không dựng lại được, không dựng lại được rất là khó!
Cho nên hôm
nay, ở đây người nào quyết tâm thì phải nói rằng phải Giới luật sống Giới luật
đúng đắn.
- Thứ nhất là chết trong
Giới luật chứ không phạm giới. Cho nên ở đây không cần chúng ta phải
phổ biến rộng, không cần phổ biến rộng, nghĩa là không cần cái mà chúng ta
nói: “Thầy dạy như thế này, thế khác” hoặc là như hổm rày trong lớp Chánh
Kiến, như Thanh Trí đưa lên mạng những bài vở Thầy cho người ta xem này
kia, đó là cái tầm rộng, nhưng mà cái sâu không có thì cái rộng này là như
cất nhà ở trên cái bãi sình lầy, nó không có móng chắc, nó sẽ lật đổ như
thường.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét