176- MUỐN CHUYỂN NHÂN QUẢ
PHẢI THEO SỰ HƯỚNG DẪN CỦA THẦY
(32:45) Đây
thì ở bên Mỹ, Như Đức, Như Hạnh và Kim Quang có hỏi những câu hỏi, nhưng mà vì
không có cái thời gian để trả lời những câu hỏi này, thì một bữa nào Thầy sẽ trả
lời. Và đồng thời cũng trả lời chung, có người hỏi Thầy và cũng có một số người
hỏi.
Phải hôm đó
Nguyên Thanh hỏi trước chúng thì Thầy sẽ trả lời câu hỏi đó. Vì nó cũng ngại
nên nó không dám hỏi trước chúng- đó là câu hỏi về Nhân Quả. Bởi vì nghe Thầy
nói, Thầy đã chuyển nhân quả cho mọi người, cho nên Nguyên Thanh có hỏi Thầy
như thế này, xin nhắc lại: “Nhân quả của người nào thì người đó chuyển, chứ
làm sao mà Thầy chuyển được. Đức Phật ngày xưa còn nói: “Các con tự thắp đuốc
lên mà đi, ta không đi thay cho các con được”. Vậy tại sao Thầy lại chuyển nhân
quả cho người khác được?”. Đó là một câu hỏi mà hầu như nhiều người muốn
biết được, chớ không phải riêng Nguyên Thanh.
Thầy xin trả
lời, nếu Thầy không viết sách, không dựng lại Phật giáo, thì phỏng chừng ai biết
cái nền Đạo Đức này mà chuyển nhân quả của họ. Nếu đức Phật mà không thuyết
pháp, bài pháp đầu tiên dạy bốn chân lý, làm gì có người biết được Bốn Chân Lý
này. Đức Phật dạy “Ngăn ác - Diệt ác, thấy lỗi mình không thấy lỗi người”.
Nếu không có đức Phật, thì ngày giờ này chúng ta có chuyển được nhân quả, Thầy
có chuyển được nhân quả của Thầy không? Vậy thì đức Phật đã chuyển nhân quả chứ.
Cho nên, Nguyên Thanh có hỏi Thầy: “ Như sóng thần, như núi lửa, hay động
đất, Thầy lại Thầy bịt miệng cái núi lửa, Thầy ngăn chận sóng thần, Thầy ngăn
chặn nhân quả động đất để cho người ta đừng chết. Thầy có làm được chuyện đó
không?”.
(34:41) Thầy
làm được! Tại sao Thầy làm được? Thầy sẽ bịt núi lửa, Thầy sẽ làm cho không động
đất, Thầy sẽ làm không có sóng thần. Một người như Thầy, Thầy biết rằng năm năm
nữa, ở đây sẽ có động đất, rồi chết hết một cái tỉnh Tây Ninh này, hay hoặc là
cái huyện Trảng Bàng- thí dụ, biết là năm năm nữa- thì ngày giờ này Thầy viết
sách Đạo Đức, Thầy dạy họ sống thiện, Thầy dạy mọi cách họ sống thiện thì tới
cái ngày đó có động đất được không, họ sống chớ Thầy có sống đâu nhưng mà Thầy
dạy, không phải Thầy dạy là Thầy chuyển nhân quả sao. Cũng như bây giờ Thầy dựng
lại nền Đạo Đức Nhân Bản - Nhân Quả, để cho mọi người sống là họ sẽ chuyển biến
thời tiết nắng, mưa, gió. Không phải là Thầy chuyển nhân quả của họ sao?
Các con cứ
nghĩ đi, nếu không có Thầy thì ai biết cái này mà họ chuyển? Nếu không có Thầy
dạy thì cái nhân quả này ai biết đâu mà chuyển thì họ lãnh đủ những cái quả ác
của họ chứ sao. Cho nên tuy rằng các con thấy Thầy không trực tiếp đậy cái núi
lửa, nhưng mà cái hành động đậy được cái núi lửa là do ai, các con có biết
không, do Thầy hướng dẫn họ mới đậy. Sao họ biết đâu mà họ đậy, không phải do
Thầy chuyển nhân quả của thiên hạ sao?
Cho nên có một
câu hỏi cũng ở ngoại quốc cũng hỏi y như Nguyên Thanh. Có một người nói, lập luận
như thế này: “Nhân quả của ai thì người đó chuyển, chớ không có người nào
chuyển nhân quả của người nào được”, đó là nói về cá nhân. Còn một người
nói rằng: “Thầy có chuyển được nhân quả của mọi người không?” Hai cái
này đều đứng ở trên hai góc độ, hai góc độ mà trả lời, hai cái này hợp lại nó
đúng.
Bởi vì một
mình Thầy chuyển mà không có người theo Thầy mà Thầy chuyển thì không có được,
mà Thầy chuyển nhân quả của thiên hạ bằng cách là thiên hạ nghe lời Thầy. Cũng
như bây giờ các con có nghiệp lực, không giải thoát đó là nhân quả của các con.
Nhưng mà Thầy bảo rằng, các con sẽ học cái khóa này, bảy tháng sẽ chứng quả
A-La-Hán, không phải là Thầy chuyển cái nghiệp tham, sân, si, mạn, nghi của các
con sao? Nếu không có Thầy sách tấn, khích lệ, hướng dẫn, thì các con làm sao
biết đâu mà các con chuyển, mà gọi là: “các con thắp đuốc lên mà đi”.
Các con không nghe lời của đức Phật dạy cái câu sau cùng sao: “Ta chỉ là người
hướng dẫn”. Người hướng dẫn quan trọng lắm, cái người hướng dẫn tức là người
đó giúp chúng ta chuyển nghiệp; Nhưng mà cái người đó đã biết cách, cho nên người
đó chuyển nhân quả cho mọi người chớ.
(37:11) Cũng
như bây giờ các con theo Thầy, các con tin Thầy, là Thầy đã chuyển nhân quả cho
các con chớ. Nếu không phải có Thầy, là các con biết đâu các con chuyển? Cho
nên nghe cái lời đức Phật nói: "Các con tự thắp đuốc lên mà đi, Ta
không đi thay con đường đó được, Ta chỉ là người hướng đạo mà thôi".
Nhưng mà cái câu hướng đạo đó là quan trọng, nó chuyển cả cái thế gian này trở
lại bình an.
Nếu không có
đức Phật, ngày giờ này chúng ta, làm sao có Tứ Diệu Đế, có bốn cái chân lý này,
làm sao có cái chương trình giáo dục đào tạo tám cái lớp, ba cấp này. Nếu không
có đạo Phật, thì bây giờ, chúng ta đi tìm hết tôn giáo nào có cái chương trình
này không? Hay hoặc là có một triết gia, triết học nào có điều này không? Hay
hoặc là chúng ta cứ đi tìm trong các nhà khoa học, coi họ có nghĩ ra cái điều
này không? Hay là chỉ trên thế gian này, hành tinh này chỉ có một mình đức Phật?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét