58- TẬP TRUNG ĐÔNG NGƯỜI
QUÁ THÌ KHÓ TU
(00:00:00) Phật
tử: Thưa Thầy, theo con đường Chánh Pháp của Đức Phật mà Thầy trao
giáo pháp cho chúng con, hôm nay chúng con xin thỉnh Thầy thuyết pháp cho chúng
con để chị em chúng con được ân chiêm công đức.
Trưởng
Lão: Mấy con ngồi
xuống hết đi, chỉ xá Thầy thôi. Mấy con ngồi xuống hết đi.
Thầy rất mừng
khi mà Thầy đến đây Thầy thấy mấy con sống như thế này là giữ trọn cái hạnh độc
cư, không tập trung đông, lo mà tu tập. Tu khó lắm, bởi vì phải sống trọn vẹn để
cho mình xả tâm từng chút. Còn tập trung đông thì mình khó, động lắm, nó khó tu
lắm mấy con.
Cho nên nhiều
chỗ Thầy đến, đông quá, Thầy mới nghĩ rằng những nơi này phải thành lập một khu
an dưỡng để cho họ có nơi an dưỡng, họ chia ra họ sống từng chút.
Còn ở đây mấy
con có thể, ngôi nhà tập thể như thế này, có thể mình chia ra mình tu tập. Số
chị em ít như thế này, dễ tu lắm. Đông quá, nhiều ý kiến, tu khó lắm, cho nên
nó có nhiều cái khó.
Cho nên hôm
nay mấy con, trong số mấy con như thế này, mấy con cũng có thể dễ tu tập lắm. Tại
sao? Mấy con biết, cứ lo mình tu tập để mình xả tâm. Tránh đối duyên, tránh đối
cảnh, xả tâm mình tu mới được. Còn tiếp duyên, tiếp cảnh nhiều, thí dụ như bây
giờ tập trung hai chục người hay ba chục người, rồi Thọ Bát Quan Trai, mấy con
sẽ bị động mất.
Cho nên Thầy
thấy con từ khi vào Tu viện rồi về tu đến giờ, con không có tập trung nhiều, cứ
lo cho mình tu mà thôi. Mà như vậy mà con thấy mình xả tâm còn chưa hết, huống
hồ là tập trung đông, rồi kẻ hỏi qua, người hỏi lại. Lúc thì người hiểu được
Chánh Pháp theo Thầy đã dạy, có người thì còn bị kiến chấp trong Đại Thừa, rồi
nói qua, nói lại nhiều khi nó cũng làm động lắm mấy con.
Cho nên Thầy
thấy khi mà về đây, Thầy thấy như thế này con đã an ổn tu, cố gắng giữ vị trí
này mà tu mấy con, cố gắng tu.
(00:02:21) Rồi
hễ mình thu được rồi, thì coi như là Phật Tử ở Hải Phòng sẽ có hy vọng tốt chứ
không có sự chia rẽ nào khác. Bởi vì bây giờ mình mới tu, phải lo tu mấy con,
mình tu chưa xong mà mình họp nhau đông quá, mình tu không được, có phải không?
Thầy sẽ ra
đây, cố gắng ngày nào đó ở Hải Phòng có những khu an dưỡng, để nơi đó có các cụ,
các Phật tử mấy con tập trung lại để được học đạo đức nhân quả mà Thầy đã từng
dạy, đạo đức không làm khổ mình, khổ người mấy con.
Hôm nay Thầy
về đây Thầy có mang theo một bộ sách Đạo Đức Làm Người, trước kia Thầy cũng đã
cho mấy con rồi, hôm nay được xin phép rồi, có giấy phép rồi, Thầy mang ra. Đây
cũng là thời điểm tốt, được nhà nước chấp nhận cho ra đời, như vậy mình phổ biến
cho mọi người từ khắp… Cho nên ở đây, Hải Phòng thì đi từ ở trong Quảng Trị đi
ra thì Thầy thấy nơi đây có duyên lớn.
Cho nên vì vậy
mà Thầy ước ao sao nơi đây sẽ là nơi có thể đem được nền đạo đức của Phật Giáo
truyền thừa đi, để mấy con và mọi người đều học được đạo đức nhân bản - nhân quả,
sống không làm khổ mình, khổ người, tuyệt đẹp mấy con.
Không làm khổ
cho ai hết thì nó hạnh phúc chứ gì, nó là sự an ổn nhất chứ gì? Cho nên điều đó
là điều hạnh phúc cho quê hương, cho đất nước.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét