492-TU TẬP LÀM CHỦ NHÂN QUẢ
(20:47) Trưởng
lão: Cho nên hôm nay Thầy dạy mấy con là: "Tu tập làm chủ
nhân quả, chấm dứt sanh tử" muốn chết hồi nào thì chết, muốn sống
hồi nào thì sống, coi như mình ra ngoài cái vòng điều khiển của nhân quả rồi.
Bây giờ mới điều khiển lại nhân quả, bây giờ nó muốn ăn bảo là: “Tao
không ăn”, nhân quả sai mình muốn ăn chứ gì, nhưng mà sai không được.
Từ làm chủ
cái ăn, cho đến làm chủ cái ngủ nó sai không được thì mình làm chủ cái thân này
dễ dàng, mà cái người muốn ngủ thì ngủ, muốn ăn đi ăn thì cái người này không
bao giờ làm chủ sinh tử. Cho nên trong Thiền tông nói “đói ăn, khát ngủ,
đói ăn, mệt ngủ” là tự tại, thì Thầy nói mấy người này không có tự tại
gì hết mà bị nhân quả sai.
Cho nên ở
đây người tu người ta làm chủ hết, tới giờ ăn người ta cho ăn, đồ ngon ăn, vẫn
biết ngon mà vẫn không ham muốn, không thèm, chứ không phải là trộn một số đồ
ăn lại thành một cái thứ cháo, để rồi ăn không biết ngon dở. Đạo Phật đâu có dạy
chúng ta diệt các căn, thế mà có số người lại diệt các căn, ăn không biết ngon,
biết dở gì hết, như vậy là trở thành cái cây để ăn phân chứ làm cái gì, có phải
không mấy con, ăn phân để sống chứ làm gì?
Ăn biết ngon
nhưng mà không đắm nhiễm, không thèm. Toàn bộ tất cả các thực phẩm đều là bất tịnh,
dù là thực phẩm ngon, vẫn là bất tịnh. Thì cái hiểu biết của tri kiến chúng ta
nó sẽ làm chủ, chúng ta gọi là tri kiến giải thoát, nó không làm chúng ta tham
dục. Đó như vậy mới là tu, chứ mấy con đâu phải chọt lỗ tai điếc đừng nghe mới
là tu đâu, mới là giải thoát, không phải đâu. Để lỗ tai, sáu căn chúng ta còn
hoạt động hoàn toàn; nghe âm thanh tất cả mọi điều nhưng không ai cám dỗ chúng
ta được vì vậy mình mới làm chủ chứ, phải không, con thấy bây giờ đồng tính luyến
ái Thầy trả lời rồi, còn gì nữa không?
(22:39) Phật
tử 2: Con xin phép hỏi Thầy một câu hỏi nữa là ở các chùa thường hay thấy
cúng Đại Bàng Kim Sí Điểu. Dạ thưa Thầy cái chuyện đó có thật hay không ạ? Xin
Thầy từ bi giải đáp cho chúng con.
Trưởng
lão: À bây giờ
Thầy hỏi, tất cả các con từ khi sinh ra thấy con chim đại bàng lần nào chưa? Thầy
nghe nói con chim đại bàng lớn lắm mấy con ạ, nó bay nửa bầu trời, như vậy toàn
là sống tưởng mấy con, rồi cúng chim đại bàng, rồi bố thí cô hồn các đẳng nữa
chứ, cô hồn các đẳng ở đâu mà bố thí. Bị xe đụng chết thành cô hồn các đẳng hay
đứa trẻ này bị người ta móc người ta quăng ra thành cô hồn các đẳng, vậy bệnh
viện Từ Dũ bao nhiêu mấy con, làm gì có đâu.
Nhân quả,
khi mà cái nhân quả chúng ta tạo ra cái nhân quả yểu tử thì có khi chúng ta vừa
sinh ra chúng đã móc quăng ra tại vì chúng ta tạo cái duyên yểu tử. Hằng ngày
giết tôm, giết cá, giết vật này kia ăn thịt, cái lý do phải chịu yểu tử bao
nhiêu cái kiếp đời để rồi mình trả cho xong mới rồi mình mới kéo dài tuổi thọ
ra chứ. Đó nhân quả yểu tử mà, con hiểu chưa?
Do đó, bây
giờ có đứa trẻ xe đụng chết mới có năm, ba tuổi hoặc là bị bệnh đau chết đều là
nói nó chưa tới số, mấy đứa này nó thành cô hồn các đẳng hết.
Cho nên
trong các chùa Đại thừa mấy con biết chiều, buổi chiều họ công phu, họ tụng
kinh Mông Sơn thí thực nước với gạo, muối đem cúng cho cô hồn các đẳng cho nên
chùa nào cũng cúng hết, chùa mê tín. Thầy cho đó là mê tín, bởi vì đức Phật đã
nói không có thế giới siêu hình, không có linh hồn thì một con người chết là nó
hoại, nó không còn, tiếp tục nghiệp lực của nó, nó tương ưng nó tái sanh, tiếp
tục tái sanh không có phải đứng yên một chỗ. Bởi vì luật nhân quả nó không cho
ai ở yên một chỗ để mà có bốn mươi chín ngày cầu siêu cầu an là không có bao giờ.
Cái này là tại vì người ta tưởng tượng ra để vẽ ra. Để làm gì? Để làm tiền Phật
tử.
(24:47) Bây
giờ phải làm tuần, làm tuần bảy ngày, rồi làm tuần bốn chín ngày, rồi làm tuần,
rồi lại bây giờ đám ma, không lẽ coi ngày chôn liền, phải để ba ngày, ba ngày tụng
ba bữa thì phải ăn tiền ba bữa chứ, tụng một ngày ăn tiền ít quá. Các con thấy
mấy ông Thầy Đại thừa, mấy ông Thầy cúng không gian xảo vô cùng, có bao giờ mấy
ông đến đám ma mà nói là “bữa nay tụng bữa nay một ngọ này thôi, ngày
mai chôn chứ để không được”, có bao giờ không? Ông nói ba bữa chứ mấy ngày
là trùng đấy, chôn là chết hết, hoảng hồn không ai dám chôn hết, kéo dài, có
khi để cả nửa tháng chứ đừng nói chuyện, bởi vì không ngày nào tốt hết, thôi
ráng chịu. Các con biết miệng lưỡi của mấy ông Đại Thừa ghê lắm.
Thật sự Thầy
nói thẳng nói thật, mấy ông làm điều đó Phật không có dạy, mấy ông tự chế ra,
Thầy Tổ của ông chế ra để làm tiền, làm tiền người ta chứ không lẽ bây giờ mấy
ông có tụng không được không, bây giờ mấy ông lại tụng chứ không tụng không
đâu, trừ ra có đoàn Phật tử Ban Hộ Niệm họ đến họ tụng họ không lấy tiền thôi.
Bởi vì họ tụng cũng như dằn công với nhau vậy thôi.
Bây giờ mình
có người thân chết một số Phật tử cái Ban Hộ Niệm này họ đến họ tụng rồi họ về
chứ họ có nhận tiền ai đâu, uống ly nước thôi chứ là nhiều lắm đó có phải
không? Nhưng ông Thầy tụng coi chừng ông không lấy tiền chứ cũng phải cúng dường
à. Thầy nói đâu có chạy khỏi ông đâu, nguyên tắc.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét