489-CÁI GÌ ĐI TÁI SANH?
(07:18) Trưởng
lão: Và cái gì đi tái sanh? Hàng ngày quý vị giận hờn, phiền não, tham
muốn cái này, tham muốn cái kia nó tạo thành một cái lực gọi là nghiệp lực.
Nghiệp lực là cái thói quen của mình chứ gì. Bây giờ mình sân ít, nhưng ngày
mai mình sân chút, ngày mốt mình sân chút, mình huân cái sân. Bây giờ nghe người
ta vừa chửi mình, mình sân ầm lên liền, có phải cái đó là cái lực không? Cái lực
đó là cái lực hữu lậu, thì nó tương ưng với những người mang cái tâm sân đó,
tương ưng là nó phải có sự hút với nhau, nó tương ưng là nó phải hút, mà nó
không tương ưng là nó đẩy ra, các con hiểu chưa?
Ví dụ bây giờ
mà một cái trận bão mà đi ngang qua khu vực này cái tỉnh Tây Ninh, mà toàn người
dân tỉnh Tây Ninh này sống thiện pháp thì cơn bão nó là ác pháp, thì từ trường
thiện pháp của những người dân này nó sẽ đẩy cơn bão đi tẹt qua chỗ khác, không
thể đi thẳng vô được.
Mấy con thấy
mấy nhà khoa học đoán trúng không? Thấy cơn bão ngoài Thái Bình Dương tưởng nó
đi ngay Việt Nam nhưng không ngờ nó đi qua Trung Quốc, có phải không? Mình định
đâu được, tại vì cái từ trường thiện của dân tộc ở đó nó ít hay nó nhiều, mà nó
nhiều thì nó đủ cái lực nó không hút cái ác đó vô, mà đẩy cái ác đó ra, thì cái
ác nó phải đi theo cái hướng hút của nó. Mà đâu có ác thì nó hút tới đó, hút tới
đó thì nó phải tàn phá, nó phải giết hại ở đó chớ, con hiểu không? Cái ác nó phải
cộng với cái ác, mà cái thiện nó phải cộng với cái thiện, các con hiểu quy luật
của nhân quả không?
Bởi vì khi
mà thấy nhân quả người ta hiểu được nhân quả người ta rất sợ. Một cái hành động
ác, mấy con nhớ một cái hành động ác của mấy con cầm dao cắt cổ con gà, mấy con
tưởng mấy con tránh khỏi hả? Cần cổ mấy con mai mốt bệnh đau đó, nó sẽ nổi mụt
hoặc là nó sẽ mọc bướu bắt buộc bác sĩ phải cắt để mổ cái bướu ngay cổ mấy con
như mấy con bị cắt cổ. Cắt cổ con gà vậy, đó là cái quy luật nhân quả, nhân nào
phải trả quả nấy chứ, chạy sao cho khỏi, có phải không?
(09:23) Nhưng
mà hành động nhân quả của mấy con nó sẽ thành con gà để người ta cắt cổ lại nữa.
Vay một phải trả mười, chứ nhân quả mà nó đâu có tha thứ cho mấy con đâu. Bây
giờ, một ông nào đi nữa, ông thành Phật mà tâm còn tham, sân, si là nó dẫn,
nhân quả nó dẫn đến nó bắt liền ngay tức khắc, mà không còn tham, sân, si thì
không còn, không còn nghiệp.
Cho nên, cái
Tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô Sự là cái Chân Lý Giải Thoát mà chúng
ta không bảo vệ được nó thì chúng ta bị tham, sân, si che phủ. Do như vậy thì
chúng ta đang ở trong hữu lậu, mà hữu lậu thì chúng ta có đau khổ, không ai
thoát khỏi, trừ ra có người tu chứng Tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô Sự
thì đó là vô lậu.
Vô lậu thì
người ta đâu còn đau khổ nữa, đâu còn giận hờn, đâu còn tham muốn, đâu còn phiền
não. Có người hỏi Trưởng lão: “Tất cả mọi người trên hành tinh này đều
đi tu hết, không ai sản xuất lấy gì ăn?”, Thầy nói: “Khỏi lo, đã đi
tu hết thì lá cây kia là thực phẩm chúng ta sống chứ đâu phải cần trồng”.
Mà lá cây, rau cỏ mọc làm sao chúng ta ăn hết? Mà bây giờ Thầy nói thật sự, cái
phước của chúng ta đầy đủ, đồng ruộng kia tự lên chứ chưa chắc chúng ta đã trồng,
mấy con hiểu chỗ đó, bởi vì cái phước của chúng ta mà. Mà cái người tu rồi, thì
người ta cần gì phải ăn uống ba cái đồ thực phẩm bất tịnh này. Đói bụng ra ngắt
một mớ lá cây kia ăn rồi, khỏe re ngồi chơi không sướng không giải thoát sao,
mà có chết chóc đâu. Mấy con thấy con bò ăn có bổ không? Không bổ sao mình nói
sữa nó nghe nói cho trẻ em uống rất bổ, nó ăn cỏ chứ bộ ăn thịt sao nó bổ dữ,
các con hiểu, phải hiểu.
Bởi vậy Thầy
nói lá cây, cỏ rác vẫn có chất bổ chứ không phải thiếu chất bổ như bác sĩ đem cỏ
rác phân chất, không có chất bổ nên phải ăn thịt chúng sanh mới có bổ, ăn trứng
mới có bổ, mà không ngờ ăn trứng là bất tịnh. Bây giờ mấy con thông suốt câu hỏi
này, nhân quả chứ có gì đâu, phải không.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét