449- MỤC ĐÍCH CỦA ĐẠO PHẬT
LÀ LÀM CHỦ BỐN SỰ ĐAU KHỔ
(00:01) Trưởng
lão: Mục đích của
đạo Phật ra đời là nó giúp cho con người thoát khổ mấy con. Khỏi bốn cái sự đau
khổ của con người: Sinh, già, bệnh, chết.
Đời sống của
con người hở một chút thì phiền não, giận hờn, lo lắng, sợ hãi đủ thứ. Đó là
giúp cho đời sống của mình, để cho mình khi có những cái ác pháp, có những cái
chướng ngại pháp mình biết cách mình xả tâm mình, để tâm mình nó bất động, nó
thanh thản, an lạc, vô sự mấy con. Đó là cái thứ nhất để cho mình làm chủ được
cái tâm.
Cái thứ hai
để làm chủ được cái thân của mình, là mình phải an trú được cái thân của mình
không bị đau, không bị nhức, không bị mỏi mệt. Khi mà mình lớn tuổi thì nó hay
đau chỗ này, hay nhức chỗ khác. Đó là thân già, khi mình già có thân. Cũng như
mấy con bây giờ có thân thì nay không đau thì mai mốt nó sẽ bệnh đau cái này hoặc
cái khác. Đạo Phật dạy chúng ta sẽ an trú được cái thân làm cho thân nó không
có đau khổ. Đó là cái thứ hai.
Cái thứ ba
là bệnh. Có bệnh thì mấy con cũng sẽ đẩy lui được bệnh khổ ra khỏi thân, mà khỏi
phải đi uống thuốc, bệnh viện. Đó là cái nội lực của chúng ta để làm chủ được
cái bệnh trên thân của chúng ta.
Rồi cái chết,
khi chúng ta muốn chết hồi nào chết, muốn sống hồi nào sống. Chứ còn hiện giờ
thì các con thấy khi mà thân nó muốn chết thì chúng ta không thể nào làm sao sống
được. Cho nên vì vậy mà chúng ta không làm chủ được cái chết. Còn trái lại đạo
Phật dạy chúng ta có cách thức để làm chủ được sự sống chết.
(01:50) Thí
dụ như Thầy giờ đang mạnh như thế này, mà Thầy muốn thân Thầy chết thì Thầy sẽ
chết một cách dễ dàng, tự tại. Nó không phải là nín thở, mà mình nhập vào thiền
định. Trong cái phút thiền định đó, nó tịnh chỉ được cái hơi thở, rồi Thầy xả
cái trạng thái của cái thiền định đó, Thầy vào cái trạng thái bất động tâm của
mình, thì Thầy bỏ cái thân Thầy một cách tự tại, mà không phải đau khổ. Còn như
mấy con thì không thể làm được, tại vì mấy con không có thiền định. Cho nên, mấy
con không thể đi vào cái Định để bỏ cái thân của mình. Cho nên, muốn chết thì mấy
con không làm sao được hết.
Thí dụ như một
người mà bệnh bán thân nằm đó, ăn uống thì nhờ người khác phải đút. Vệ sinh,
làm cái này khác hoặc tắm rửa đều nhờ người khác hết, mà không chết. Cứ nằm đó
chịu từ tháng này đến tháng khác, quá khổ sở. Còn trái lại, cái người tu hành
người ta không chết trong cái khổ sở đó đâu, mà cỡ sức người ta bị như vậy là
người ta chết một cách tự tại, người ta không để như vậy, để quá chịu khổ.
Cho nên đạo
Phật nó có cái nội lực để làm chủ được bốn sự đau khổ của kiếp người mấy con -
Làm chủ sinh, già, bệnh, chết. Tức là làm chủ đời sống, ai chửi không giận, ai
mắng, ai nói oan ức không buồn phiền, không oán ghét họ; chuyện đời không lo lắng
đói no, không sợ hãi, không tham giàu, không sợ những tai nạn. Mà mình sống
đúng được cái giới hạnh, đức hạnh thì tất cả những cái tai họa, những cái tai nạn
nó sắp xảy ra cho mình thì nó sẽ chuyển, nó chuyển, nó thay đổi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét