443- ĐI CHÁNH NIỆM TỈNH
GIÁC THỞ SAO CHO ĐÚNG
(53:20) Phật
tử 2: Dạ, thưa Thầy con muốn hỏi là khi mà đi kinh hành thở 5 hơi xong
lại, ngồi thở 5 hơi đi kinh hành 20 bước. Thế thì khi ngồi thở, thở tự nhiên
hay là phải thở chậm sâu, hay là..
Trưởng
lão: Thở tự
nhiên thôi con, thở tự nhiên thôi, mình kết hợp giữa cái thân hành ngoại với
thân hành nội. Đi là thân hành ngoại, rồi kết hợp 5 hơi thở đó thân hành nội,
hai cái mình kết hợp lại để cho mình cho nó thành cái sức tỉnh thức của mình
thôi. Đi, tức là cái mục đích nó phá hôn trầm, mà ngồi hít thở để cho nó quen với
cái hơi thở để sau này những cái đề mục của Định Niệm Hơi Thở để mình nương vào
hơi thở để mình đẩy lui bệnh nó cũng dễ dàng hơn. Cho nên mình tập làm quen với
hơi thở con.
Phật tử
2: Làm quen với
hơi thở.
Trưởng
lão: Hơi thở.
Cho nên mình kết hợp với 5 hơi thở.
Phật tử
2: Dạ, cứ thở
bình thường.
Trưởng
lão: Thở bình
thường, không thở dài, cũng không thở ngắn, thở bình thường.
Phật tử
2: Thở bình thường.
Thế thưa Thầy con muốn hỏi một câu nữa là. Quán, đặt là quán, ví dụ: “quán ly
sân tôi biết tôi đang thở ra”, thì chữ quán ở đây có phải là quán là nhìn sâu
mà xem xét hay là quán là mình chỉ tác ý thế thôi.
Trưởng
lão: À, tác ý
thôi con, con chỉ cần tác ý thôi. Cái mục đích của nó để tạo, nhắc nó một câu
là nó tạo thành cái lực của ý thức thôi. Cho nên mình không có nhìn sâu, hay hoặc
là không phải quán là tư duy gì hết, mà chỉ tác ý câu đó thôi.
Phật tử
2: … (không
nghe rõ).
Trưởng
lão: Chữ quán ở
đây mình không có sâu, mà chỉ dùng cái chữ quán đó để mình cứ tác ý để cho mình
hướng tâm để nhắc cho nó để ly tham, cũng như đức Phật nói: “Có Như Lý
Tác Ý thì lậu hoặc chưa sanh sẽ không sanh, mà đã sanh sẽ bị diệt”. Cho nên
bây giờ mình biết cái tâm của mình sân, hay hoặc là cái tâm của mình tham, tham
nhiều, tham ăn, tham ngủ, thì do đó mình "Quán ly tham tôi biết tôi hít
vô, quán ly tham tôi biết tôi thở ra”, rồi mình nương vào hơi thở, hít vô,
thở ra, rồi mình tác ý nữa. Như vậy là nó chưa có khởi cái tâm tham hay hoặc
tâm sân mà mình đã quán trước rồi, mình đã tác ý trước rồi. Cho nên vì vậy cái
tâm sân này mai mốt có ai chửi, ai mắng gì đó thì nó sẽ không nổi lên.
Phật tử
2: Dạ, mình
ngăn lại.
Trưởng
lão: Tức là
mình ngăn nó trước đó con, đó cái câu đó cái câu ngăn, câu ngăn.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét