420- TỪ TRƯỜNG TƯƠNG ƯNG
(39:01) Phật
tử Tường Phúc: Mô Phật. Dạ, con là pháp danh Thích Tường Phúc, con gặp được
Phật pháp năm nay là được sáu năm, nhưng mà con bị đốt cháy hết bốn năm. Dạ vừa
rồi con gặp được cái pháp của Thầy, con vào đây hai lần, nhưng mà cũng không đủ
duyên, bởi vì con vào đây chỉ có được nửa tháng thôi. Hôm nay thì con cũng có một
cái phát nguyện là con sẽ vào đây độ khoảng ba tháng đến sáu tháng để thử cái sức
của mình, thử có ôm nổi cái pháp của Phật hay không.
Nhưng mà với
con cũng cái duyên nó bị ràng buộc, thì con định là đi tháng Giêng, nhưng mà cuối
cùng tháng Giêng thì vợ con nó đau. Nó đau mà bây giờ nó cũng vẫn chưa hết, cho
nên con cũng thấy con cũng không đủ duyên để mà ôm được cái Pháp của Thầy.
Hôm nay con
cũng đi không được thì con cũng mượn người hàng xóm để tới giúp giùm cho con một
tuần lễ để con vào đây. Dù có không gặp được Thầy, con cũng gặp được cái tấm
gương, cái đất của Phật để mà gieo duyên với cái Chánh Pháp. Và con quyết chí
là dù không vào đây, con ở nhà con cũng cố gắng để mà con chỉ thực hiện là
không làm khổ mình, khổ người, khổ tất cả chúng sinh. Đó là cái mà của con, mà
con tiếp tục để mà xả cái tâm và xả cái sân si. Dạ con chỉ cố gắng chừng đó
thôi, còn những cái khác thì con chưa dám nói được. Dạ con cố gắng khắc phục những
cái đó để mà gieo cái duyên một ngày nào đó đủ giống thì con sẽ trở về đây.
(41:08) Trưởng
lão: Với Thầy nhắc nhở mấy con khi gặp cái hoàn cảnh, cái gì mà gặp khó
khăn ở trong gia đình của mấy con đó, hoặc cái cơ thể mấy con bệnh đau nhức chỗ
nào đó, mà mấy con thấy nó khổ quá thì mấy con sẽ nhớ Thầy, kêu tên Thầy đi mấy
con: "Thầy cứu con". Và đồng thời mấy con tác ý: "Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự". Mấy con cố gắng giữ cái tâm bất
động, thanh thản, an lạc, vô sự, chừng trong một phút thì mấy con sẽ tiếp
nhận được cái từ trường thanh thản của Thầy. Thì nó có cái lực nó giúp mấy con
vượt qua những cái sự khổ đau đó mấy con.
Thầy chỉ biết
cứu mấy con vậy thôi chứ không khác. Bởi vì cái con người sinh ra thì nó có cái
nhân quả mấy con, mình phải trả, mấy con nhớ không? Cho nên vì vậy đó mà nhớ lời
Thầy dặn, có gì khó khăn thì mấy con cứ gọi Thầy, rồi mấy con giữ tâm bất động.
Mà gọi Thầy
mà không giữ tâm bất động thì không thể nào tương ưng với Thầy được. Các con hiểu
không?
Giữ tâm bất
động mới tương ưng được với cái tâm trạng bất động của Thầy, thì chừng đó thì
Thầy trò sẽ hỗ trợ nhau để mà vượt qua cái nghiệp, cái nghiệp khổ của mấy con.
Mấy con nhớ không?
Phật tử
Tường Phúc: Dạ.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét