410- CHƯƠNG TRÌNH, GIAI ĐOẠN
HỌC TU LỚP BÁT CHÁNH ĐẠO
(44:28) Trưởng
lão: Còn bây giờ, Thầy nhắc lại cho mấy con thấy nó có ba giai đoạn tu tập
của chúng ta:
- Giai đoạn thứ nhất: Dùng Tín Lực.
- Giai đoạn thứ hai: Dùng Định lực.
- Giai đoạn thứ ba: Dùng Tứ Thần
Túc để làm chủ thân tâm.
Các con thấy
đạo Phật nó có từng bậc, từng lớp của nó.
Giai đoạn thứ
nhất dùng Tín Lực, tức là chúng ta dùng Giới tức là cấp thứ nhất coi như là cấp
Tiểu học.
Giai đoạn thứ
hai là chúng ta dùng Định lực mà chúng ta đẩy lui bệnh. Tức là cấp Định tức là
Trung học như Trung học của chúng ta.
Giai đoạn Tứ
Thần Túc là giai đoạn Đại học. Tứ Thần Túc là bốn cái lực như Thần từ nơi thân
của chúng ta. Đó là giai đoạn Đại học. Cho nên nó chuyên nghiệp, muốn bệnh đau
là nó tác ý bệnh đau đẩy lui liền tức khắc.
Các con thấy
pháp của Phật nó có ba cấp, mà tám cái lớp học của nó rõ ràng. Chứ không phải,
Bát Chánh Đạo là tám lớp. Mà ba cấp của nó là Giới, Định, Tuệ. Cũng như là Tiểu
học, Trung học, Đại học. Nó đâu có, nó là cái chương trình giáo dục đào tạo con
người chứng quả A-la-hán chứ không phải là tu lơ mơ, tu một cách bình thường.
Mà có phương pháp có người đứng lớp dạy, có người hướng dẫn kỹ lưỡng từng chút.
Để cho chúng ta thấm nhuần suốt tám năm trời. Chứ không phải một năm.
Cấp Giới phải
học năm năm. Cấp Định, Tứ Niệm Xứ học một năm. Và cấp Tuệ học có một năm. Giới,
Định, Tuệ. Nghĩa là tám lớp của nó hẳn hòi hoàn toàn. Năm năm rồi sáu năm, bảy
năm, tám năm. Mà cấp Định nó có một năm và cấp Tuệ nó có một năm. Còn cấp Giới
nó sáu năm nhưng mà sáu năm nó có cái năm năm học giới luật và một năm thực hiện
phương pháp tu tập giới luật thành ra nó sáu năm. Cái năm thực hiện đó là cái
năm thực hành. Còn cái năm năm kia là học giới luật, đức hạnh cho thấm nhuần,
cho sáng suốt. Cái Tri kiến cho thấm nhuần, năm năm. Và áp dụng, áp dụng Tứ
Chánh Cần. Tức là áp dụng cái lớp để mà giới luật để mà tu tập để xả tâm của nó
bằng cái tri kiến hiểu biết giới luật, cho nên một năm. Và cấp Định một năm. Và
cấp Tuệ một năm. Hoàn toàn hết là tám năm. Năm năm, rồi thực hiện cái phương
pháp của giới luật, học giới luật năm năm, thực hiện phương pháp giới luật là một
năm, thực hiện Thiền Định là một năm, thực hiện Tuệ là một năm, là tám năm. Gọi
là Bát Chánh Đạo.
(46:58) Cái
chương trình học của đạo Phật nó có cái chương trình rõ ràng. Một năm đó sẽ học
bài vở gì, bài vở gì. Cái chương trình của nó cụ thể rõ ràng. Như cái giáo án của
Bộ quốc gia giáo dục, để dạy chúng ta cái kiến thức văn hóa và nghề nghiệp.
Còn đạo Phật
nó cũng như vậy, mục đích nó dạy chúng ta đi đến cái Vô lậu, để chúng ta làm chủ
sự sống chết và chấm dứt luân hồi. Không còn tái sanh luân hồi nữa.
Cái sự luân
hồi của các con, của Phật tử các con không muốn nhưng nó vẫn luân hồi. Tại vì
nó như là một cái từ trường của nam châm. Khi chúng ta còn tham, sân, si thì
cái từ trường tham, sân, si của những người khác xung quanh chúng ta trên hành
tinh này. Nó tương ưng cái tham, sân, si chúng ta mạnh yếu như thế nào thì nó
tương ưng với những người xung quanh chúng ta trên hành tinh mạnh yếu như thế
nào, thì tự nó có cái lực hút. Chúng ta muốn không được. Cũng như mấy con để một
thanh nam châm và một thanh sắt thì cái lực hút của nam châm với sắt không thể
nói bảo rằng không có, thì không được. Nó rất mạnh. Các con sẽ thấy rằng khi
người ta cho một dòng điện vào một cái nam châm điện, một cái kiện hàng rất lớn
như thế này mà cái cần cẩu nó vẫn lôi kiện hàng để lên chiếc tàu rất dễ dàng.
Và cũng từ trên tàu lôi một kiện hàng để xuống một cái Container cũng không khó
khăn. Không khó khăn, nó rất mạnh. Thì cái sức hút của nghiệp lực của tham,
sân, si của tâm dục của chúng ta nó mạnh còn hơn là nam châm điện. Từ trường của
nam châm nó mạnh. Cho nên chúng ta không muốn tái sanh nó vẫn đi tái sanh.
Không làm sao chạy khỏi khi tâm chúng ta còn tham, sân, si.
Khi tâm
chúng ta hết không còn tham, sân, si thì nó có cái lực không tham, sân, si. Cái
lực đó gọi là Tứ Thần Túc. Cho nên nó có cái lực rất mạnh, nó làm chủ được thân
tâm, sống chết. Vì vậy nó đủ lực, cho nên cái lực tham, sân, si không thể nào
hơn nó được. Cho nên cuối cùng nó làm chủ được cái tham, sân, si.
Đó mấy con
thấy sự tu tập nó như vậy. Mục đích của chúng ta rõ ràng là hai cái giới tuyến.
Một là tham, sân, si. Hai là không tham, sân, si.
Vậy thì người
tu là không tham, sân, si chọn lấy cái mục đích không tham, sân, si. Mà cái người
không tu là phải đi trên con đường tham, sân, si. Rõ ràng!
Bây giờ mấy
con là Phật tử, là mấy con đang ở trên con đường tham, sân, si. Còn những người
tu là những người hướng đến không tham, sân, si. Hướng đến chứ chưa phải hết
tham, sân, si. Tu được như Thầy mới hết tham, sân, si. Còn bây giờ các con đang
hướng đến để không tham, sân, si.
Mà muốn
không tham, sân, si thì phải ngày đêm luyện tập như một người học sinh sắp sửa
đi thi. Thì nó mới bảo đảm. Chứ còn tu chơi chơi thì Thầy nói không biết đời
nào, không biết kiếp nào, không biết năm nào, Thầy nói tu mười kiếp chưa rồi.
Còn một người nhiệt tâm như người học sinh sắp sửa tháng tới này đi thi thì họ
tháng này phải nỗ lực ôn bài, luyện bài cho kỹ lưỡng để đi vào thi thông suốt
thì người tu tập giống như người học, người sinh viên hay người học sinh đi
thi. Thì bảo đảm là người đó sẽ trong vòng bảy ngày, bảy tháng, bảy năm họ sẽ
chứng đạo. Cái thời gian mà tu tập với nhiệt tâm như vậy. Thì họ chỉ bảy ngày
chứng đạo mà thôi. Mà nói bảy ngày không chừng họ chỉ một ngày, hai ngày họ đã
chứng đạo. Đó là cách thức tu tập, một cách dễ dàng không có khó khăn.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét