404- PHÁP NHƯ LÝ TÁC Ý
(08:11) Trưởng
lão: Nhưng đạo Phật nhằm giải quyết cho đời sống chúng ta có phương
pháp "Có Như Lý Tác Ý thì Lậu hoặc chưa sanh sẽ không sanh, và đã
sanh bị diệt". Cho nên hôm nay, cái gần gũi nhất là chúng ta biết cái
tâm của chúng ta dễ phiền não, giận hờn. Chúng ta tác ý: "Tâm bất
động, thanh thản, an lạc, vô sự".
Tất cả quý vị
Phật tử ngồi trước mặt Thầy mà nếu thường xuyên nhắc tâm chúng ta cứ như vậy
thì sự việc vừa người ta nói một lời nặng nhẹ mình thì mình nhớ cái câu bởi vì
mình hay tác mình tác ý câu, thì câu đó sẽ tác ý "Tâm bất động,
thanh thản, an lạc…. Tất cả đều là nhân quả thiện ác, hãy tha thứ và thương
yêu họ đi, đừng giận hờn". Thì ngay tâm sân chúng ta không còn sân.
Các con thấy,
có tai nạn xảy ra trong gia đình ta có người bệnh, có cái sự việc gì làm cho
chúng ta buồn phiền thì ngay đó chúng ta tác ý: "Tâm bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự. Mọi tai nạn xảy ra đều do nhân quả, chúng ta chấp nhận
vui vẻ đừng buồn". Thì cái tâm chúng ta bình tĩnh, yên lặng và từ đó
tâm chúng ta sáng suốt vô cùng mấy con. Nó nhắm vào cái sự việc xảy ra mà nó giải
quyết rất là ổn. Tức là đem lại hạnh phúc cho chúng ta.
Thì đó các
con thấy, bây giờ chúng ta có tâm phiền não, có tâm hay giận chúng ta nhắc: "Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, giận là đau khổ, là phiền não, là ác pháp,
hãy buông xuống". Chúng ta nhắc tâm vậy. Thì chúng ta nghe cái cơn giận
của chúng ta nó giảm xuống liền tức khắc mấy con. Chỉ mấy con lúc giận mấy con
không muốn tác ý hay hoặc là mấy con quên tác ý đi. Tức là quên pháp Như Lý Tác
Ý chớ gì. Cho nên cơn sân mấy con kéo dài, mà nó không dứt được. Chứ mấy con nhớ
mấy con nhắc chừng một câu thôi, một đoạn thôi thì tâm mấy con sẽ không còn giận
hờn. Pháp của Phật hay lắm mấy con, tuyệt vời!
(10:00) Và
đồng thời các con trên thân bệnh, trên thân mấy con bất cứ bệnh gì. Đức Phật đã
dạy mà: "Có Như Lý Tác Ý Lậu hoặc đã sanh thì phải diệt".
Thì bệnh đau trên thân chúng ta nó cũng bị diệt chứ làm sao nó còn.
Thứ nhất là
tác ý cái câu: "Thọ là vô thường…" cái thân của
chúng ta nè nhức đầu hay đau bụng, ung thư nè chúng ta nhắc: "Bệnh
ung thư trên này này phải ra khỏi thân ta đi, thân phải bình phục mạnh khỏe
không có còn đau ốm nữa". Chúng ta chỉ nhắc vậy rồi chúng ta ngồi yên
lặng thở ra, thở vô một cách nhẹ nhàng. Chừng trong một phút chúng ta lại nhắc
lần nữa. Rồi một phút chúng ta lại trôi qua lại nhắc lần nữa. Cứ như vậy hết giờ
này đến giờ khác. Sau một tuần lễ thì chúng ta đi khám lại coi bệnh ung thư
chúng ta còn không? Bệnh ung thư chúng ta giảm.
Cái cơn đau
như bây giờ Thầy đang bị nhức đầu Thầy nhắc: "Thọ là vô thường,
cái đầu nhức này phải đi đi, phải theo hơi thở mà ra, không được đau, cái thân
này phải bình phục không có đau nhức nữa" Thầy chỉ nói vậy thôi rồi
Thầy ngồi Thầy hít thở một, hai, ba, bốn, năm, mười, hai mươi hơi thở rồi Thầy
lại tác ý một lần nữa. Và cứ tiếp tục tác ý cho đến khi cái đầu không còn đau nữa
thì thôi.
Các con thấy
pháp của Phật rất hay, mà Thầy cũng làm được và có một số người cũng đã tin tưởng
đã làm được. Ôm chặt cái pháp đó mà bệnh đau nó sẽ mất hết. Thầy nói bây giờ mấy
con bị bán thân mấy con nằm liệt nửa người. Mấy con cứ yên ổn mà tác ý, cơ thể
mấy con sẽ tự phục hồi lại. Nó sẽ mạnh khỏe. Nó không phải là cái gì, là cái ý
thức lực của chúng ta, cái lực của ý thức. Đó là mấy con chưa tu, chưa tu. Chứ
còn nếu mấy con tu, tập thì mấy con sẽ nhiếp tâm và an trú.
Nhiếp tâm
như thế nào?
Mấy con sẽ
nhiếp tâm bằng hai cách Thân hành nội và Thân hành ngoại. Đây nãy giờ Thầy dạy
mấy con là pháp Như Lý Tác Ý thôi. Với cái lòng tin của mấy con. Bởi vì có tin,
thì mấy con mới thực hiện cái câu Như Lý Tác Ý. Cứ thở khoảng độ một phút hai
phút thì mấy con tác ý một lần. Cứ thở một phút hai phút thì mấy con tác ý một
lần. Cứ cách chừng thỉnh thoảng mấy con tác ý một lần. Đó là dùng Tín Lực để đẩy
lui bệnh bằng phương pháp Như Lý Tác Ý.
Còn mấy con
dùng Định lực để mà đẩy lui bệnh, thì mấy con phải tập, phải tập luyện. Có thời
gian tập luyện. Tập luyện nhiếp tâm. Nhiếp tâm như thế nào? Nhiếp tâm có hai
cách: Thân hành nội hoặc Thân hành ngoại.
Thân hành nội
là hơi thở. Hơi thở chúng ta thở ra thở vô là Thân hành nội. Bởi vì cái thân
mình tự nó thở ra thở vô, chứ mình không phải hoạt động mà nó có sự hoạt động
đó gọi là Thân hành nội.
Thân hành
ngoại là chúng ta bước đi, đi kinh hành. Tức là chúng ta bước đi từng bước đi
và chúng ta đưa tay ra đưa tay vô như thế này, cánh tay này đưa ra đưa vô. Đó
là Thân hành ngoại.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét