350- CHỌN HƠI THỞ BÌNH THƯỜNG
LÀM CỐ ĐỊNH
(44:25) Trưởng
lão: Còn con có gì không con? Minh Thiện con có gì, cứ trình Thầy.
Phật tử
Minh Thiện: Hôm
nay, có duyên được gặp Thầy ở đây, con xin Thầy chỉ dạy cho con cái cách thức
cái hơi thở. Ra là năm mấy nay con mới biết là con thở là sao?
Trưởng
lão: Vậy nữa?
Phật tử
Minh Thiện: Con
mù tịt thưa Thầy. Sẵn đây con hít vô con thở cho Thầy duyệt cho con xin cái hơi
thở nào cho nó cố định?
Trưởng
lão: À, cái hơi
thở bình thường của con cố định, con đừng thở dài quá mà cũng đừng thở ngắn
quá. Con nhớ hén! Đồng thời, thì mỗi câu tác ý thì hít thở một hơi thở: “Hít
vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”, rồi con hít vô thở ra.
Rồi con tác ý nữa: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở
ra”, rồi hít vô thở ra nữa. Rồi tác ý nữa, cứ như vậy, đúng 30 phút cho Thầy.
Phật tử
Minh Thiện: Có
lúc thì nó nặng. Để con hít cho Thầy…
Trưởng
lão: Rồi, rồi
con. Nhẹ chút nữa con, được.
Phật tử
Minh Thiện: Nếu
mà nặng quá nó là mệt hả Thầy?
Trưởng
lão: Ờ, mệt
con. Nhẹ chút nữa nó không mệt. Con nhớ không?
Rồi con về tập
vậy là sẽ được con. Nhớ tập nhiêu đó thôi con, rồi xả nghỉ, xả tâm mình thôi. Hễ
mình nghỉ mình không nhiếp tâm thì mình sẽ tác ý mình xả cái tâm của mình thôi,
thì chỉ có hai pháp thôi. Nó có vậy thôi, rồi.
Phật tử
Minh Thiện: Con
đội ơn Thầy!
Trưởng
lão: Rồi nhớ cố
gắng tập con, để lớn tuổi rồi.
Rồi con, xá
Thầy thôi con!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét