344- QUYẾT TU ĐẾN NƠI THÌ
XIN TẠM TRÚ
(10:50) Phật
Tử 2: Mô Phật! Như vậy lát có cần chụp hình không thưa Thầy?
Trưởng
lão: Khỏi con.
Phật tử
3: Cô Út nói, để
khi kỳ sau vô hả.
Trưởng
lão: Khi kỳ sau
vô con, kỳ này mình chỉ tạm một, hai bữa thôi không sao hết. Còn những người mà
họ đang tu lâu, ở lâu ba tháng, một hai tháng thì mình có thể chụp hình. Để
mình dán trong sổ, bảo đảm cái sự tu. Còn mình tu mà quyết định ở đây tu đến
nơi đến chốn, thì mình đăng ký mình xin một cái thẻ, người ta cho một cái thẻ
coi như là mình thường trú, tạm trú mà ở luôn đây nữa. Coi như đây là nơi thứ
hai của mình.
Phật Tử
2: Theo con thì
con ở đây tu luôn. Nhưng mà trong giấy tạm trú thì ghi lí do tạm trú không biết
dài hạn hay ngắn hạn, con không biết ghi bao lâu.
Trưởng
lão: Ở đây mình
quyết mà, con ở đây con quyết: “Bây giờ tôi tính tôi ở đây tu luôn, tôi xin cho
tôi một cái thẻ tạm trú ở đây dài hạn”. Nghĩa là tôi ở đây chừng nào mà tôi muốn
rời khỏi chỗ này một năm hay hai, ba năm, năm năm, thì tôi muốn đi đâu thì tôi
đến tôi trình tôi xin: “Bây giờ, tôi trở về quê tôi” thế này thì được, không có
gì. Người ta sẽ cho mình tạm trú dài hạn.
Phật Tử
3: Lời Thầy
khác hẳn.
Trưởng
lão: Quyết tu
cho tới nơi tới chốn, để khỏi mất công đi tới đi lui mấy con. Mà giờ thì cái
pháp luật Nhà nước cho cái vấn đề tạm vắng, tạm trú nó dễ dàng lắm, nó thoáng
hơn, nó nhẹ nhàng hơn. Cho nên mình làm sổ sách cho đàng hoàng để cho người ta
duyệt cho kỹ lưỡng, đàng hoàng thì mình có thời gian mình yên tu con, không còn
lo nữa. Phải không?
Bây giờ còn
gì nữa không? Hết rồi phải không? Mấy con còn thưa gì thêm?
Cứ lo mà xả
tâm đi cho Thầy, mai mốt thì về kiểm xả không hết…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét