342- NHIẾP TÂM KÈM THEO
PHÁP NHƯ LÝ TÁC Ý
(3:37) Phật
Tử 2: Con thắc mắc, con thấy nhiều người vô tu thì người ta ví dụ từ
10 giờ đến 2 giờ người ta dậy. Người ta tu thời gian khoảng một năm, hai năm đến
một giờ người ta dậy nữa.
Trưởng
lão: À, tu như
thế nào? Tu từ mười giờ…
Phật tử
2: Đến hai giờ
ngủ dậy.
Trưởng
lão: Rồi hai giờ
thức dậy tu?
Phật Tử
2: Rồi đến 1 giờ
người ta, từ 10 giờ người ta ngủ đến một giờ người ta dậy thôi.
Trưởng
lão: Ôi thôi, mấy
người đó tu vậy đó họ tu theo tu Tiên rồi đó. Đợi tới nửa đêm mà thức dậy để
luyện đó.
Phật Tử
2: Vậy là phải
tu từ từ?
Trưởng
lão: Tu từ từ.
Nghĩa là bây giờ thật sự ra thì tu từ 7 giờ tối cho đến 10 giờ đi ngủ. Mà nếu
mình thấy mình còn chưa thì mình tu từ 10 giờ đến 9 giờ đi ngủ thôi. Rồi từ 2
giờ mình thức dậy, mình thức dậy mà nếu mình 2 giờ mình thức tu cho tới 5 giờ,
mà mình thấy cái thời gian này mình còn buồn ngủ, khó, khó chiến thắng buồn ngủ
lắm! Cho nên vì vậy, 3 giờ mình thức dậy chứ không bắt buộc mình hai giờ.
Phật tử
2: Buổi trưa
cho ngủ không Thầy?
Trưởng
lão: Buổi trưa
mình ngủ được nửa tiếng, ăn cơm rồi nghỉ nửa tiếng. Rồi từ từ người ta sẽ cho lần
cái thời gian, cái thời khóa của mình sẽ tăng lên, chứ không ai mà để cho mình
tu vậy hoài đâu. Để tập cho mình thành thói quen mà.
Thì cái vọng
tưởng đó, cách thức nhiếp tâm phải là trong cái phương pháp Như Lý Tác Ý, chứ
không phải chỉ biết hít thở ra vô rồi đếm một, hai, ba, bốn ức chế thì không
đúng pháp, không đúng pháp.
Cái thứ hai,
an trú thì phải tác ý ba cái đề mục của nó. Sau khi tác ý rồi, thì chỉ tu có 1
phút. Mà khi nào có an thì mới tăng thời gian lên, mà không an thì chỉ tu 1
phút thôi, rồi tác ý nữa. Nó có phương pháp đàng hoàng chứ đâu phải muốn tu đại
thì tu.
Phật Tử
2: Như con nhiếp
tâm là 1 phút thôi hay là 5 phút?
Trưởng
lão: Bây giờ
con nhiếp tâm là con nhiếp tâm 1 phút. Rồi con thấy 1 phút, thí dụ như từng cái
hơi thở con hít vô, thở ra, con tác ý như thế này: “Hít vô tôi biết tôi
hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”. Khi tác ý thì chú ý trong câu tác ý, rồi
bắt đầu hít vô, thở ra. Sau đó, im lặng hít vô, thở ra thì nhẹ nhàng thấy hơi
thở ra vô chứ không phải chú ý thiệt chú ý, tập trung trong hơi thở mà tập
trung.
(05:47) Phật
Tử 2: Con nghĩ tập trung con tác ý thì vọng niệm nó không có.
Trưởng
lão: Ờ, không
cái này.
Phật tử
2: Thở thì nó
có liền.
Trưởng
lão: Cái này
không. Tác ý rồi mới hít vô, thở ra; rồi bắt đầu tác ý, hít vô, thở ra; tác ý
hít vô, thở ra. Cứ mỗi một hơi thở hít vô, thở ra là một câu tác ý. Có vậy
thôi. Cho đến 1 phút không có thì nghỉ xả, rồi tu lại 1 phút. 1 phút được rồi
thì bắt đầu tăng lên 2 phút, 2 phút được rồi tăng lên 3 phút cho đến 5 phút, đến
30 phút. Hoàn toàn với cái pháp, kèm theo cái pháp Như Lý Tác Ý, chứ không được
thả lỏng.
Phật Tử
2: Trong thời
gian 30 phút tu 1 phút rồi xả nghỉ mấy phút?
Trưởng
lão: Trong 30
phút mà xả nghỉ, thì tu 1 phút xả nghỉ 1 phút, tu 1 phút xả nghỉ 1 phút, có vậy
thôi.
Phật Tử
2: Như con như
là: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”, rồi
hít thở. Rồi, “hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”, hít
thở. Cứ làm vậy.
Trưởng
lão: Cứ như vậy
đúng 1 phút, rồi xả nghỉ 1 phút; rồi trở lại tu 1 phút, rồi xả nghỉ một phút;
tu 1 phút xả nghỉ 1 phút.
Phật Tử
2: Nếu mà một
tuần nó thuần thục mình tăng lên?
Trưởng
lão: Một tuần
mà thấy hoàn toàn mình tu 1 phút vậy mà không có một niệm nào hết, thì bắt đầu
mình tăng lên 2 phút.
2 phút cũng
tác ý cứ từng hơi thở tác ý, tác ý, tác ý vậy vậy cho đến khi mà tác ý xong rồi,
thì lúc bây giờ 2 phút được rồi tăng lên 3 phút, 3 phút được rồi tăng lên 5
phút, cứ tăng dần lên, tăng cho đến khi hoàn toàn 30 phút. Hoàn toàn vừa pháp
Như Lý Tác Ý không có niệm nào hết, dừng lại liền, an trú. Tu tập đến giai đoạn
thứ hai là an trú tâm.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét