341- CÁCH TU TẬP CHO NGƯỜI
CƯ SĨ
(01:54) Phật
Tử 3: Bạch Thầy, thì con về ngày mốt, ngày mai con đi học xong là con
về.
Trưởng
lão: À, con về
con.
Phật Tử
3: Trước khi về,
thì Thầy có nói gì với anh em ngoài đó? Họ có gửi gắm là, khi về đến trình Thầy
để cho Thầy có dạy bảo cái gì để mà nó…
Trưởng
lão: À, coi như
là Thầy khuyên tất cả các cư sĩ ngoài đó, là tất cả mọi người, đứng trước các
ác pháp, các đối tượng, bị vì hoàn cảnh mình là cư sĩ nó còn xung quanh mình nó
bao nhiêu cái ác pháp, mọi ác pháp đều thấy nó là nhân quả. Đừng có thấy nó
đúng sai phải trái, mà thấy nó là nhân quả. Nhân quả thì chấp nhận nhân quả, đừng
vì thấy nhân quả mà trốn tránh né nhân quả, vui vẻ chấp nhận. Tức là cái tâm bất
động của mình rồi.
Và đồng thời
từ trên nhân quả đó mình chuyển trên pháp thiện, nhất là cố gắng giữ gìn năm giới
trọn vẹn cho Thầy, năm cái giới của người cư sĩ, thì tự nó nó sẽ chuyển được
nhân quả của các cư sĩ. Và đồng thời thì chừng đó nó, cứ lúc nào cái tri kiến của
mình nó cũng làm việc trước mọi hoàn cảnh, mọi cái đối tượng của nó xung quanh
mình.
Nhớ nhắc các
cư sĩ, nó sẽ xả được tâm và nó sẽ giữ bất động Tâm. Và nhớ “Tâm Bất Động,
Thanh Thản, An Lạc, Vô Sự” là câu tác ý phải nhắc nhở tâm mình, khi
mà có trước cái ác pháp gì, thấy cái ác pháp nó xảy đến cho mình, gia đình
mình, hay là người thân của mình thì: “Đây là nhân quả, Tâm Bất Động,
Thanh Thản, An Lạc, Vô Sự”, tác ý như Thầy nói, thì như vậy là tâm
sẽ bất động, có vậy thôi! Con về nhắc nhở các cư sĩ thì có ngày sẽ gặp Thầy, hễ
giữ được cái tâm bất động đó là có ngày gặp Thầy, không chạy đi đâu khỏi được
Thầy hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét