Thứ Ba, 16 tháng 5, 2023

276- ĐẠO PHẬT DẠY LÀM CHỦ BỐN SỰ ĐAU KHỔ

 

276- ĐẠO PHẬT DẠY LÀM CHỦ BỐN SỰ ĐAU KHỔ

(0:00) Phật tử: Nam Mô Phật Bổn sư Thích Ca Mâu Ni! (3 lần)

Chúng con bốn phương đã đủ duyên lành vân tập về đây, trước là đảnh lễ Phật, sau là thăm Thầy, thăm Tu viện. Nhân dịp này chúng con xin thỉnh Thầy giảng dạy cho chúng con bài pháp đạo đức, cách sống làm sao không làm khổ mình, khổ người.

Và chúng con cũng thỉnh Thầy giảng dạy cho chúng con biết con đường tu tập của đạo Phật, con đường nào Chánh pháp, con đường nào là tà pháp. Vì trên đường tu tập giải thoát có nhiều chông gai hầm hố, chúng con không biết thì sẽ đi lọt hầm sa hố, rồi lạc vào tà pháp, uổng cuộc đời cho chúng con, kính mong Thầy từ bi chỉ dạy.

Nam Mô Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni!

(01:20) Trưởng lão: Hôm nay quý Phật tử được câu hữu về đây, sau được diện kiến với Thầy. Từ lâu quý Phật tử nghe một người tu làm chủ được sự sống chết, tưởng là chắc có lẽ là Thầy không có giống với người bình thường, phải không quý Phật tử?

Nhưng mà không ngờ Thầy chỉ là một con người cũng như bao con người khác, vậy mà nó có đủ cái sức mà làm chủ sự sống chết của mình. Thứ nhất là làm chủ được cái tâm tham sân si ham muốn của mình. Thứ hai, làm chủ được bệnh tật. Thứ ba, làm chủ được cái già của mình, già mà không có lụm cụm, già mà quắc thước. Rồi thứ tư là làm chủ được cái chết của mình, muốn chết hồi nào chết, muốn sống hồi nào sống.

(2:09) Người ta rất ngạc nhiên, bệnh đau mà tự thân của mình mình lại đẩy lui được bệnh tật, đó là một cái ai cũng mong muốn hết, không uống thuốc. Rồi đến chừng chết, thì tịnh chỉ hơi thở một cách tự tại. Thiệt ra thì người ta không ngờ rằng Phật giáo có đủ cái lực như vậy, mà từ lâu tới giờ không ai làm được. Cũng tu tập nhiều, cũng tụng kinh, cũng niệm Phật, cũng ngồi thiền, nhưng mà ít có thấy người ta làm chủ được.

Cho nên nhiều khi chúng ta thấy rất rõ bốn cái chỗ đau khổ của kiếp người mà đạo Phật đã nêu ra, đã nêu ra cho chúng ta thấy đó là bốn nỗi khổ của con người của chúng ta. Khi mà sanh ra làm người thì ai mà không đau khổ trên bốn chỗ đau khổ này.

Nhưng mà đạo Phật lại dẫn dắt chúng ta không có đau khổ, làm chủ được bốn sự đau khổ. Thế mà chúng ta là những tu sĩ, là những cư sĩ, là những tín đồ của Phật giáo lại không làm được điều này thì quá là uổng.

Nhưng giáo lý của đức Phật rất là thực tế, cụ thể, nhất là giáo lý nguyên thủy, dạy chúng ta bắt đầu sống đạo đức làm người, không làm khổ mình khổ người. Thực ra không làm khổ người thì cũng dễ, nhưng mà cũng khó chứ không phải dễ. Mình biết kham nhẫn, mình biết chịu đựng thì mình sẽ không làm khổ người khác. Nhưng đối với làm khổ mình thì còn khó gấp mấy trăm ngàn lần, rất khó.

Nhưng đạo Phật có phương pháp, có cách thức để dạy chúng ta không làm khổ mình, đó là cái nền đạo đức của Phật giáo, nền đạo đức nhân bản nhân quả không làm khổ mình khổ người.

2- CÁI BIẾT TRONG ĐẠO PHẬT

(4:01) Hôm nay Thầy xin nói về đạo đức nhân bản nhân quả. Bởi vì chúng ta hiện giờ không thể nào mà nói Thiền Định được. Nếu chúng ta không xây dựng cho mình một nền tảng vững chắc của đạo đức thì Thiền Định chúng ta chỉ là tà thiền, không thể nào mà Thiền Chánh được.

(4:23) Cho nên đạo Phật dạy chúng ta Giới sanh Định, Định sanh Tuệ. Chúng ta hiện giờ có cái tri kiến hiểu biết chớ không phải là trí tuệ đâu, trí tuệ phải là không có không gian và thời gian tức là Tuệ Tam Minh.

Còn tuệ chúng ta gì mà quá khứ thì không biết gì hết, chuyện đã qua thì nó, ngay trong một đời nay thôi chúng ta cũng còn quên trước quên sau chưa nhớ hết, làm sao mà chúng ta nhớ được quá khứ trong nhiều đời nhiều kiếp, còn tương lai thì chúng ta mờ mịt không biết!

Thậm chí như bây giờ, hiện bây giờ Phật tử cũng chẳng biết mình chết rồi sẽ đi về đâu, có thế giới siêu hình hay không có, có linh hồn hay không có linh hồn quý vị cũng chưa biết nữa. Cũng nghe tôn giáo này cũng nói linh hồn, tôn giáo kia cũng nói rằng có cái thần thức, Phật tánh, nói vậy chứ chúng ta cũng chưa biết chắc.

Bởi vì chúng ta thấy cái thực hiện ở trong tâm chúng ta nó có những cái biết. Tại sao Thầy nói con người có những cái biết chớ không phải có một cái biết?

Cái biết thứ nhất mà chúng ta hằng ngày mà chúng ta biết, như bây giờ quý Phật tử đang ngồi nghe Thầy nói chuyện đây, đó là cái biết của ý thức của chúng ta. Nó gồm có Sắc Thức, trong kinh điển của Phật gọi là Sắc Uẩn, cho nên nó gồm có cái biết của chúng ta, cái ý thức của chúng ta, mắt thấy tai nghe, thì cái biết đó là cái biết của ý thức.

Còn cái biết trong giấc mộng của chúng ta khi mà cái ý thức của chúng ta, lúc thân chúng ta ngủ ý thức không hoạt động, thì chúng ta nằm mộng, thì trong giấc mộng của chúng ta đó, thì chúng ta có cái biết ở trong giấc mộng. Cũng nghe cũng thấy cũng tiếp xúc với mọi hình bóng ở trong giấc mộng của chúng ta, đó là cái biết ở trong giấc mộng.

Và còn cái biết của một người tu mà gọi là Tam Minh đó, cái biết đó không có không gian và thời gian, cho nên nó có Túc Mạng Minh, biết nhiều đời nhiều kiếp, Thiên Nhãn Minh, có cái biết mà không có không gian, ở chỗ này muốn thấy biết ở chỗ nào cũng được hết. Thì cái biết đó là cái biết của Tam Minh, cái biết đó là cái biết của tâm thức của chúng ta.

(6:50) Cho nên nó có 3 cái biết rất rõ ràng, vì vậy mà trong bốn cái loại Định của Phật phải sử dụng cả ba cái biết này. Cho nên vì vậy mà người mà nhập Định làm sao sử dụng được ba cái biết này mới nhập Định được, còn nếu mà sử dụng có một cái ý thức của chúng ta biết thì chúng ta không nhập Định được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

500-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  500-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...