270- TÌNH HÌNH ĐÀO TẠO NGƯỜI
TU Ở TU VIỆN
(00:01) Trưởng
lão: Mấy con ngồi xuống hết đi con.
Phật tử: Thầy khỏe hả Thầy?
Trưởng
lão: Cám ơn con
Thầy khỏe con.
Phật tử 1: Cổ gửi cái này cúng dường gạo, còn
cái này cúng dường để cất nhà.
Trưởng
lão: À, mấy con
thì thôi bây giờ con cất, con lo công việc trong Tu viện, Thầy xin cám ơn mấy
con. Thầy sẽ nhận sự cúng dường của mấy con.
Phật tử: Con nay thấy Thầy ốm đi nhiều hơn
hay sao?
Trưởng
lão: Thầy ốm
hơn là làm việc nhiều.
Phật tử : Làm việc nhiều quá hả Thầy?
Trưởng
lão: Làm việc
nhiều lắm. Bởi vì Thầy vừa viết sách mà vừa kiểm tra lại các tu sĩ để đưa họ
vào cái lớp học cao hơn, cái lớp tu cao hơn. Để những năm sắp tới đây, phải đào
tạo những người tu thật tu tự chứng mấy con. Phải làm chủ được sự sống chết, chứ
không khéo Thầy dẫn dắt hoài mà tu không ai được hết thì nó phí quá.
Phật tử : Được hả Thầy?
Trưởng
lão: Được chứ
con, Thầy mà không dẫn thôi, chớ Thầy dẫn là phải tới. Phải có người tu làm chủ
như Thầy, muốn chết hồi nào thì chết, muốn sống hồi nào thì sống. Chớ còn mà tu
mà không được như vậy thì làm sao làm chủ.
Mấy con ngồi
đi con. Mấy con ngồi ghế đi con. Mấy con ngồi ghế hết đi con, ngồi đi con, ngồi
đi, ngồi đi, ngồi trên ghế hết đi con, con ngồi đi.
Phật tử : Cho con con được phép ngồi
đây nha Thầy.
Trưởng
lão: Được con
nhắc ghế ngồi đi con.
Bởi vì Thầy
vừa viết sách mà vừa đào tạo cho người tu thật tu con thật tu thật chứng. Cho
nên trong một cái cái cái cái lớp vừa rồi, thì đào tạo ở đây cái, cái Tăng
đoàn, cái Ni đoàn ở đây con. Nó ở đây nó có cái cái cái giáo đoàn của Tu viện
Chơn Như. Thì trong giáo đoàn đó nó có cư sĩ: Nam cư sĩ đoàn, Nữ cư sĩ đoàn, rồi
Tăng đoàn, rồi Ni đoàn. Thì mấy con đi ngang mấy con thấy cái lớp mà các sư mà
mặc y áo vàng đó, theo Nam Tông đó, đó là cái Tăng đoàn. Rồi các Ni đoàn thì
bên nữ, thì họ cũng mặc y áo vàng như vậy.
Ở đây nó có
bốn cái giới đệ tử của Phật Thích Ca: Nam cư sĩ, nữ cư sĩ, và Ni và Tăng, đâu
nó ra đó. Còn Thầy thì ăn mặc như thế này nè, là tại vì Thầy thấy là mình cần
phải hòa hợp với các thầy Đại Thừa. Chứ Thầy ăn mặc mà như các sư như vậy đó, mặc
y vấn như vậy đó thì người ta nói Thầy Nam Tông Nguyên Thủy chống đối Đại Thừa.
Các con hiểu điều đó không? Còn Thầy là một thầy Đại Thừa mà, phải không? Cho
nên Thầy đâu có chống đối. Thầy muốn các thầy Đại Thừa tu hành cũng như Thầy,
cũng tu làm chủ được sự sống chết. Chứ không phải cúng bái, niệm Phật, tụng
kinh mà rốt cuộc rồi không làm chủ được gì hết thì quá phí uổng con.
(2:33) Cho
nên Thầy nỗ lực lắm. Thầy làm sao mà ở đây có người tu chứng. Kinh sách của Thầy
dựng lại những cái gì của Phật dạy cho đúng. Để rồi quý thầy Đại Thừa họ thấy đọc
đúng không sai, thì họ thấy Thầy làm có kết quả mà. Thầy dạy người ta tu có kết
quả chứ đâu phải nói lời nói suông. Mà đâu phải là chỉ có mình Thầy, cho nên
cái họ bắt đầu họ theo. Tất cả Đại Thừa theo Thầy thì mọi ngôi chùa ở đây thì
nó trở thành cái lớp học dạy đạo đức, có phải đẹp không? Chứ đâu phải bỏ mấy
con.
Còn cái chỗ
mà quý thầy người ta thờ Phật Quan Âm, Thế Chí, hay Di Đà hay hoặc là tất cả những
Đức Phật khác, Thập Điện Diêm Vương đều là những cái nơi để lại lịch sử của Phật
giáo, của đất nước chúng ta. Thì cái nơi đó chúng ta không có sinh hoạt nữa.
Nhưng mà nơi đó để trở thành cái cái cái khu lịch sử của Phật giáo. Thành ra
chúng ta sinh hoạt ở trong cái trường học, ở trong những cái nhà nhỏ để mà
chúng ta thực hiện tu tập. Chớ không phải đến đó tụng niệm cúng bái như hiện giờ
các nhà Đại Thừa hay làm. Nó trở thành cái di tích của lịch sử thôi.
Thì chúng ta
cũng không được phá bỏ một cái tượng Phật nào hết. Để nói lên trong một cái
giai đoạn Phật giáo của đất nước, của quê hương của chúng ta trong cái thời điểm
đó, người ta đã đúc những cái tượng như vậy như vậy. Để lại cái di tích cho những
thế hệ sau này, con cháu chúng ta đến đó người ta tham quan. Đây là cái giai đoạn
Phật giáo như vậy, và đây là cái giai đoạn Phật giáo mà để tu tập được làm chủ
sanh, già, bệnh, chết. Người ta thấy rồi.
Người ta đến
thấy những cái ngôi nhà như thế này, thế này mà lại làm chủ sanh, già, bệnh, chết.
Không có thấy có cái tượng Phật tốn hàng tỷ bạc. Nhưng mà những cái tượng Phật
tốn hàng tỷ bạc đó là cái di tích lịch sử của chúng ta. Chúng ta không có quyền
phá nó. Để chúng ta nói lên cái lịch sử của tôn giáo, của đất nước quê hương của
chúng ta. Mồ hôi, nước mắt của đồng bào, của dân tộc chúng ta đổ vô đó mới đúc
lên được cái tượng đồng, với cái tượng lớn như vậy, chớ đâu phải khi không mà
có mấy con. Nó thuộc về lịch sử, nó rất đẹp cho dân tộc của chúng ta. Nó là những
cái hình ảnh văn hóa đất nước của chúng ta .
(04:35) Phật
tử : Dạ, nhưng mà nếu mà mình dựa vào đó thì có thể con nghĩ chắc
không có đi đến cái nắm được cái sanh tử bệnh lão của mình hả Thầy?
Trưởng
lão: Đúng vậy
con, cái đó là không bao giờ nó đi đến, cái chỗ đó là đi đến tha lực, đi cầu khẩn.
Đi cầu khẩn nó không đúng cái cái tinh thần của Phật giáo. Đức Phật dạy chúng
ta là: "Tự thắp đuốc lên đi'' mà giờ cầu khẩn là đi ngược
lại rồi. Nó sai, nó sai ý của đức Phật.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét