254- GIÚP Ý THỨC LỰC TƯƠNG
ĐƯƠNG VỚI NGHIỆP LỰC
(05:53) Cho
nên cái pháp Như Lý Tác Ý nhắc, mình lỡ mình quên chút rồi mình lại nhắc nó nữa.
Do đó lần lượt nó thấm nhuần, chứ đâu có phải một bữa, hai bữa mà nó quen. Các
con thấy bây giờ cái tâm giận hờn, phiền não của mình tại sao nó nhanh quá vậy,
người ta vừa nói trái ý mình cái mình tức giận liền? Là tại vì mình huân nhiều
đời chứ đâu phải một đời? Mà mỗi lần mình giận một chút nó vô một chút, mỗi lần
giận một chút nó vô một chút. Bây giờ mình xả ra cũng từng chút mình xả ra chứ
buộc xả một cái nó hết sao? Các con hiểu không?
Cho nên mình
tác ý, là mục đích mình xả ra, người ta nói gì đó mình nghe nó bực mình, thì
mình nhắc: "Không có sân nha, sân là khổ đó", mình nhắc
nó một cái, nó nhẹ xuống liền, tức là nó giảm xuống. Mà mỗi lần nó giảm xuống
là nó tạo thành cái lực, cái ý thức lực.
Cái ý thức lực
của mình - cái lực của ý thức đó nó tương đương với cái lực của nghiệp. Cho nên
khi mà nó tương đương với nhau rồi thì bên kia nó không lôi mình được nữa. Còn
bây giờ cái ý thức của mình nó yếu lắm, nó chưa có cái chút nào hết, cho nên
khi mà người ta nói trái ý mình, thì mình sân liền lập tức, có phải không? Thấy
cái món ăn đó ngon một cái, nó lôi liền: “Trời đất ơi nó thèm quá!”.
Con thấy không? Nó dễ lôi mình lắm. Nhưng mà mình tập riết rồi nó không có lôi
nữa.
(07:07) Ráng
cố gắng tu tập đi mấy con. Tập rồi nó thuần nó quen chứ không có gì. Ở trên đời
này không có ai giỏi hơn ai, Thầy cũng vậy, mười năm rèn luyện ở trong thất, sống
một mình một bóng mà hằng ngày tác ý nhắc tâm mình xả những cái tham, sân, si của
mình. Mà mười năm con thấy ăn no rồi ngồi, có làm cái gì nữa không? Thành ra nó
phải thành công chứ? Còn bây giờ mấy con làm nhiều quá thành ra nó không thành
công. Làm đủ thứ chuyện hết làm sao thành công được? Đó cho nên nhớ, Thầy nói
khi nào mấy con sắp xếp ổn rồi Thầy cho cái thất vô đó mà ngồi mà rèn đi, cho
mười năm sau coi thử có còn sân không? Sạch bóng chứ ở đó mà. Làm có một việc
quét hoài nó phải sạch chứ? Các con thấy không? Mình chuyên cần mà! Muốn riết
phải được thôi, không có gì khó hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét