250- ĐẠO ĐỨC GIA ĐÌNH
(10:38) Trưởng
lão: Ừ Thầy triển khai cái đạo đức gia đình. Các con thấy Thầy triển
khai cái lời cảm ơn mà nó thành cái đạo đức gia đình. Để cho mấy con biết rằng
khi mà người ta học đạo đức rồi, gia đình hạnh phúc lắm. Con dùng cái lời cảm
ơn đó và nó có cái sự cung kính tôn trọng biết ơn mấy con, chứ đâu phải những lời
cảm ơn nói khách sáo đâu. Còn mình vô…??? quá, mình nói không được thì mình
nói nó khách sáo chứ.
Cho nên khi
mình, các con học được rồi, các con thấy hạnh phúc thiệt. Mà cỡ mình còn trẻ,
mà nếu mà vợ chồng mà đối xử với nhau, mà biết giữ những cái đạo đức đó thì hạnh
phúc biết bao nhiêu mấy con. Không bao giờ mà trách lầm rầm, cằn nhằn người này
người kia. Bởi vậy khi mà cái bộ sách đạo đức gia đình mà nó ra đời thì nó cũng
đem lại biết bao nhiêu hạnh phúc cho bao nhiêu gia đình mấy con. Người ta biết,
từ đó về sau cái người vợ giúp chồng thì chồng phải cảm ơn và người chồng làm
cái gì giúp vợ thì vợ cám ơn, nghe nó ngọt ngào quá. Có phải không mấy con? Chứ
không, nó nghe nói, (tiếng nói, lời nói, nó muốn) người ta nói. Coi như là nó
không oán, mình cũng không có nói được cái lời nói, không có tỏ ra được cái
hành động đạo đức của mình đối xử với nhau.
Cho nên càng
học mấy con sẽ thấy, con càng học đạo đức mấy con càng nhiều bài học đạo đức.
Càng học mấy con sẽ thấy càng thấm nhuần, càng những cái đạo đức của Phật giáo
nó rất hay. Đạo đức nhân bản đó mấy con. Từ cái chỗ đó mà Thầy triển khai ra những
cái đạo đức mà nó thực tế ở trong cuộc đời. Nó thực tế lắm mấy con, nó đâu có
xa cái cuộc đời của mình, cuộc sống hàng ngày. Cho nên mấy con ráng. Mặc dù là
mấy con lớn tuổi rồi, nhưng mà nhắc lại thì mấy con thấy đó là cái khuyết, cái
khuyết điểm của chúng ta. Phải không? Mình sống thiếu đạo đức là khuyết điểm là
chứ gì? Cho nên nó nhiều khi nó làm mình khổ lắm mấy con. Ngay bây giờ mấy con
học, rồi sau này những cái bộ sách đó thì con cái chúng ta, những thế hệ sau
này nó sẽ học. Thì cái gia đình nó hạnh phúc, thì cái xã hội nó sẽ có trật tự
an ninh mấy con, nó tốt lại.
(12:52) Đó
thì hiện giờ thì mấy con lớn tuổi rồi, thì nhớ cái câu tác ý: “Tâm bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự. Tất cả các pháp đều vô thường, không có cái pháp nào
là ta, là của ta, làm gì chúng ta giữ được mà buồn phiền”. Mấy con nhớ điều đó.
Mấy con tác ý, tìm những cái câu tác ý cho nó phù hợp với đặc tướng của mình, để
mình xả được cái tâm mấy con, để mình sống. Còn ai có làm gì đó thì mình sẽ
thương yêu. Người ta không hiểu đạo đức, cho nên người ta làm những cái điều buồn
phiền. Cho nên vì vậy mình thương yêu và tha thứ. Mình đừng có mà cố chấp, đừng
có trách tội nghiệp, có vậy thôi. Thậm chí như con cái mình trong gia đình, con
cái mình nó có những cái lỗi lầm gì mình cũng tha thứ, mình thương yêu nó mấy
con. Đó là những cái khuôn phép, mình vừa học vừa tu hành để rồi mình được tâm
giải thoát, mình được giải thoát.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét