23-ĐÀO TẠO BẬC VÔ LẬU NGAY
TẠI TU VIỆN CHƠN NHƯ LÀ AN ỔN NHẤT
(31:27) Như
các con biết, hiện giờ người ta nghe Thầy như vừa hôm qua Thầy tiếp thầy Chí
Thiện ở tại Tu Viện, thầy chỉ xin Thầy cái giáo trình và giáo án của lớp Chánh
kiến, Chánh tư duy, Chánh ngữ, Chánh nghiệp, nghĩa là tám cái lớp này mà chỉ
xin những cái giáo trình giáo án mà thôi, thầy có trình độ học Phật, cử nhân Phật
học, học ở trường Đại Học Vạn Hạnh ở thành phố Hồ Chí Minh. Thầy có trình độ Phật
học mà lại đi xin giáo trình để tu học của cái lớp của Thầy, thì thầy đã nghĩ
gì mà lại xin những cái điều đó mấy con biết. Và Thầy đã sẵn sàng cúng dường Thầy
một cái khu đất mà do Giáo hội ở Lâm Đồng đứng cho bảo lãnh, làm cái che chắn,
làm cái tấm bình phong, để sau đó Thầy mở các lớp học.
Sự thật thì
chúng ta phải nói đó là một cái điều tốt nhưng cái điều tốt đó không phải trọn
vẹn. Cho nên chúng ta cần phải ở nơi Tu Viện của mình, để mình đào tạo con người
của mình sẽ đứng lớp tốt hơn. Còn bây giờ Thầy vào đó thì coi như Thầy là công
nhân viên của Giáo hội, làm việc cho Giáo hội, có phải không mấy con? Bởi vì
đây Giáo hội mà, chứ đâu phải mà, bây giờ Thầy vào đó Thầy dạy thì đây là bị ở
trong cái sự điều khiển của Giáo hội. Các con hiểu điều đó chưa? Thầy hiểu biết
hết. Cho nên họ làm cái tấm bình phong cho Thầy được yên ổn, để cho mọi người
vào tu tập yên ổn, nhưng điều kiện dưới sự chỉ đạo của họ viết sách dạy. Cho
nên nó rất khó cho Thầy, chuyện làm công việc. Bởi vì theo Thầy đã thấy đúng, rất
rõ. Cho nên phải cần thiết đào tạo ngay tại Tu Viện tốt hơn hết là bất cứ ở chỗ
nào.
Và cái khu
mà ở Long Thành thì nó là cái môi trường để cho chúng ta chuyển biến. Ví dụ như
bây giờ mấy con phạm giới phá giới, Thầy đuổi rồi đó, chứ bây giờ Thầy đuổi mấy
con sao bây giờ? Không lẽ giờ mấy con lỡ một lần rồi đuổi mấy con về gia đình
thì tội mấy con chứ, đó các con hiểu điều đó. Cho nên không thể, mà ở đây nếu
mà để mấy con, thì mọi người ở đây tu không được. Các con cứ nghĩ đi, mình ngồi
cố gắng tập tu mà cứ nhóm này tập trung, nhóm kia nói chuyện thì người ta sẽ bị
động tâm mất. Rồi mai mốt có người đến lôi mình luôn, nói chuyện luôn. Như vậy
là luôn luôn lúc nào tâm cũng phóng dật hết, không làm sao mà Thầy hướng dẫn
cho người tu chứng đạo được.
Thầy biết ăn
nó không khó đâu mấy con. Ngủ không khó, mà độc cư nó rất khó. Đó là Thánh Giới
Luật, mà người tu sĩ rất cần thiết để phòng hộ mắt - tai - mũi - lưỡi - thân -
ý của mình. Không phòng hộ mắt - tai - mũi - lưỡi - thân - ý của mình là ngàn đời
mấy con tu gì tu không chứng đạo, tu chơi thôi, phí công vô ích.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét