191-PHẬT TỬ THƯA HỎI THỜI
KHÓA TU TẬP
(31:47) Phật
tử: Dạ. Dạ. Thưa Thầy, nhưng mà, (nghe không rõ) để con về, con mở,
con tu. Nhưng mà hiện giờ cái thời gian bây giờ đó thí dụ như buổi sáng, tụi
con theo như ở đây, hay là tùy theo mỗi người?
Trưởng
lão: Tùy theo mỗi
người mấy con. Bởi vì, Thầy đã nói hoàn cảnh còn ở trong gia đình thì mấy con
thích nghi nhất là mình chọn lấy một buổi vậy. Cái thời nào mà nó tiện lợi nhất,
yên lặng nhất. Làm công việc nó đã xong xuôi hết rồi thì bắt đầu bây giờ, trong
thời gian đó tôi về.
Mà cái buổi
đó mà lỡ công việc nó liên tục, nó có chuyện này, chuyện kia thì tu buổi chiều,
nó không quan trọng. Nó không phải là bắt buộc mình phải buổi sáng phải tu, thì
coi như là tu kiểu lật đật. Tu mà công chuyện nó nhiều quá, bê bối quá, nó đủ
thứ chuyện mà chưa xong, mình vô cái. Mình vô, chọn lấy ba mươi phút mình ngồi
tu: “Trời ơi, bây giờ sao mà giận quá!”.
Phật tử: Thầy, bây giờ, nếu lỡ như cái
thời khóa đó mà con bận đó, trong cái thời khóa đó luôn, con tu cái gì?
Trưởng
lão: Thì không
có sao hết.
Phật tử: Không sao hết?
Trưởng
lão: Không sao
hết.
Phật tử: Bữa nay thì, thì cũng vô, vô
cái chương trình của Thầy ở đây.
Trưởng
lão: Ừm.
Phật tử: Ví dụ như, ví dụ từ ba giờ mình
tu tới năm giờ, hai giờ cho tới năm giờ.
Trưởng
lão: Cũng vậy
đó mấy con.
Phật tử: Từ bảy giờ cho tới mười giờ, rồi
từ hai giờ tu, tu tới năm giờ chiều, từ bảy giờ cho tới mười giờ tối.
Trưởng
lão: Ừm.
Phật tử: Tại đây là làm cái gì con không
biết được.
Trưởng
lão: Ừm.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét