154- NHỜ THÔNG SUỐT ĐẠO ĐỨC
MÀ CÓ TỈNH GIÁC
(03:22) Trưởng
lão: Nhưng mà mới học có bao nhiêu đó đâu đủ. Cho nên khi mà bước qua
một cái học của cái Ngũ Giới, thì cái giới đầu tiên là cái giới không sát sanh.
Mà giới không sát sanh thì đức nó là Đức Hiếu Sinh. Mà hiếu sinh là cái lòng
thương yêu của mình chứ gì. Mà nói về thương yêu thì biết bao nhiêu là sự
thương yêu? Một chút xíu vầy là nó có sự thương yêu. Lời nói thương yêu hay lời
nói không thương yêu? Hành động có thương yêu hay là hành động không thương
yêu? Cái ý suy nghĩ có thương yêu hay không thương yêu? Luôn luôn nó kèm theo
hai cái để chúng ta.
Vậy chúng ta
phải học một cái giới không sát sanh, tức là cái Đức Hiếu Sinh. Chúng ta học biết
bao nhiêu cái Đức Hiếu Sinh. Thế không học làm sao chúng ta nắm toàn diện được
để mà chúng ta thực hiện được cái tỉnh giác của chúng ta? Nhưng một người thực
hiện được cái Đức Hiếu Sinh tức là cái tâm từ của họ chứ gì, thì làm sao có ác
pháp tác động.
Cho nên đức
Phật nói lấy tâm từ đối trị tâm sân. Nhưng mà có từ làm sao có tham được? Nếu
còn thương yêu thì làm sao có tâm tham, cho nên nó đối trị tâm tham. Nhưng mà
có lòng từ tức là có lòng thương yêu làm sao có tâm si được? Vì tâm si nó mới mất
lòng thương yêu. Cho nên tham, sân, si nó phải diệt.
Chỉ có một
lòng thương yêu mà chúng ta đã chứng quả A La Hán. Cho nên em ông Cấp Cô Độc đã
chứng quả A La Hán, tu ở trong tâm từ. Và ông Phú Lâu Na thực hiện lòng từ, ai
làm gì ông cũng thấy người ta thương ông hết, chứ ông có ghét ai được đâu. Cho
nên lòng từ ngay thực hiện, từ đó cho nên người ta chứng đạo ở cái chỗ đó, chứ
cần gì mà phải, đó là cái giới thứ nhất của Phật dạy. Mà năm giới, năm giới là
Ngũ Giới chứ gì. Năm giới, mỗi giới chúng ta phải học đạo đức như thế nào? Đâu
phải học có cái mà hết, không bao giờ.
Nói giới
không tham lam trộm cắp tôi nói nhiêu đó thôi, tôi bây giờ không tham lam trộm
cắp, đâu nói đơn giản cái kiểu đó được. Nó tham đủ mặt chứ đâu phải nó tham có
cái mà đi lấy của người ta, cướp của người ta. Các con hiểu không? Cho nên phải
học mới hiểu, mới thông suốt; mà thông suốt mới là giác, chưa thông suốt làm
sao mà tỉnh giác? Cho nên vì thông suốt nó mới có tỉnh giác; mà không thông suốt
làm sao tỉnh giác được? Không thông suốt thì nó mê mờ. Cho nên nói tui xả tâm,
mà tôi không thông suốt thì tôi lấy cái gì tôi xả.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét