118- NHÂN DUYÊN CHĂM NUÔI
TRẺ CON BỆNH TẬT
(15:10) Phật
tử: Kính bạch Trưởng lão! Ni cô Thích Đàm Yên, là trụ trì ở chùa Thanh
Trang và trong nhiều năm đến đây, Thích Đàm Nhân, là chúng con các Phật tử ở
đây cũng ra bái ngoài đó có để, con toàn ra ngoài đó lễ Phật. Thì có một ngôi
chùa mà chứng được giới luật, những người trụ trì chứng được giới luật. (…) Mấy
người chúng con khoảng trên ba trăm Tăng Ni thì hiện nay là, không biết là có
hai ngôi chùa là có thể chứng được chay tịnh, thọ trai, thế còn hầu hết là
không giữ được. Thế còn trong số trên ba trăm đó thì có khoảng dăm sáu người là
giữ được ăn chay. Thì trong đó chỉ có sư Thích Đàm Nhân.
Thế bạch Thầy,
nhưng mà có những điều thì chúng con cũng giữ được, khó lắm. Hôm nay được đức
Trưởng Lão về, bố thí pháp Phật cho chúng con, mấy con tu chưa được. Hiện nay ở
ngoài chùa Thanh Trang ấy, là gần hai chục cháu bị bệnh tật, thế rồi được sư
Thích Đàm Nhân đây đưa về chữa chạy. Các cháu hiện nay cũng đang ở chùa ăn học.
Con thì con nghĩ là bệnh tật là do nghiệp, mà đến lúc này nó phát ra nó nổ
thành bệnh tức là còn tham, sân, si. Thế còn mình rút gọn chữa bệnh, thì tức là
mình can thiệp vào nhân quả, thì mình sẽ phải gánh thay, mình chịu ác pháp, rất
tiếc cho những người mắc bệnh. Bạch Thầy những cái điều này như thế có phải
không, xin Thầy chỉ dạy cho chúng con.
Trưởng
lão: Đúng vậy,
khi một người, khi những người thọ bệnh đều do nhân quả hết, mà tạo lấy nhân quả
khổ đau, mang thân người có bệnh tật. Là do từ kiếp trước chúng ta đã tạo những
điều ác, hôm nay chúng ta mang thân này để trả những cái quả ác đó, cho nên
thân có bệnh tật. Và ngay trong đời nay chúng ta không sống giữ gìn giới luật
nghiêm chỉnh, như giới Sát sanh. Đừng giết hại chúng sanh, đừng ăn thịt chúng
sanh, thì chúng ta sẽ chuyển hóa, nhờ giới luật mà chuyển hóa ác pháp, nhờ giới
luật mà chuyển hóa nghiệp đời trước, làm cho hiện thân chúng ta sống được bình
an vì đã được chuyển. Do đó nhân quả chuyển hóa được, chứ không phải nhân quả cố
định.
Chúng ta thấy
một cây cam chua, có thể chúng ta chuyển đổi cây cam chua trở thành bằng cây
cam ngọt, bằng cách bón phân, bón lân hoặc là bón vôi thì trái cam sẽ ngọt. Hoặc
là chúng ta lai ghép biến từ cây cam chua trở thành cây cam ngọt. Đó là nhân quả
chuyển đổi, vì thế mà nhân quả được thay đổi bằng sự chuyển đổi.
(18:05) Vì
vậy mà đức Phật dạy chúng ta toàn là những giới luật để cho chúng ta, từng giữ
giới luật là thiện pháp. Cho nên thiện pháp nó chuyển đổi ác pháp, nó làm cho tất
cả những các nghiệp đau khổ của con người đang hiện có, vẫn sẽ lần lượt tiêu
tan, không còn cái nghiệp đau khổ nữa. Thế mà mọi người không chịu sống trong
giới luật, thì làm sao chuyển được những ác pháp, chuyển được nghiệp đau khổ
đó.
Cho nên, do
đó mà chúng ta, trước các em, các cháu, trước mọi người có bệnh tật nên giữ gìn
giới luật nghiêm chỉnh. Từ đó chúng ta giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh, thì
chúng ta sẽ chuyển đổi được nhân quả khổ của chúng ta đang chịu.
Cho nên Thầy
dặn các con, khi mà cơ thể mạnh khỏe thì thôi, mà không mạnh khỏe thì phải giữ
tám giới nghiêm chỉnh, trong đó có giới không ăn phi thời. Đừng nghĩ rằng chúng
ta ăn ba bữa cho mau mạnh, không phải đâu, ăn một bữa thì sợ ốm. Rồi chúng ta sống
đúng những pháp Phật, để rồi chúng ta chuyển tất cả những đau khổ đó, những bệnh
tật đó, tức là sẽ không còn bệnh tật nữa. Đó là chuyển đổi nhân quả. Vì thế
mình biết rõ như vậy thì chúng ta không còn sợ hãi, vì giới luật của Phật đem lại
sự bình an cho chúng ta. Chứ không ai cứu khổ chúng ta bằng giới luật, giới luật
là thiện pháp. Cho nên giới luật chuyển đổi ác pháp, chuyển đổi nghiệp đau khổ
của chúng ta. Vì vậy mà chúng ta cố gắng giữ gìn giới luật.
Hôm nay sư
cô Thích Đàm Nhân, sư cô có duyên được nuôi các cháu, hãy cố gắng thương yêu
chúng như một người mẹ thương các con, đùm bọc nuôi dưỡng. Và đồng thời Thầy
nghĩ rằng đó cũng là cái nhân duyên của đời trước, hôm nay gặp nhau phải lo lắng
giúp đỡ nhau. Phải dạy chúng sống giới luật, phải dạy chúng tu tập đúng pháp, để
đem lại cho đời sống đúng chánh pháp, đem lại hạnh phúc cho chúng sanh này. Thầy
mong rằng phải hiểu được những giới luật, khi chúng nương tựa vào nơi chùa, tức
là chúng cũng có duyên, có duyên với chánh pháp của Phật. Nhờ vị Thầy tu hành
đúng giới luật đem lại hạnh phúc cho chúng trước (…). Vì vậy mà người lãnh những
trẻ em mà nuôi, đó là một nỗi cực khổ. Tức là trong tiền kiếp chúng ta đã gieo
nhân duyên với nhau rồi, phải cố gắng để giúp cho các em để trở thành những con
người đệ tử của Phật chân chính, giới luật nghiêm chỉnh và các em sẽ được bình
an.
Mong rằng,
Thầy mong điều đó và hôm nay Phật tử ở đây, mọi người nên trợ giúp cho sư cô
Đàm Nhân, thực hiện được nghiệp nhân quả chuyển biến cho các em được bình an,
yên vui trong một ngôi chùa rất tốt đẹp. Thầy mong rằng Phật tử ở gần đây hãy cố
gắng giúp sư, để sư làm cho tròn nhiệm vụ của một người tu sĩ. Con có muốn nói
gì không con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét