107- PHẬT TỬ CẦN ĐOÀN KẾT ĐỂ
CHUNG TAY DỰNG LẠI NỀN ĐẠO ĐỨC
(45:37) Cho
nên hôm nay Thầy đi về đây là gợi ý quý Phật tử hãy đoàn kết thương yêu nhau,
hãy tha thứ những lỗi lầm cho nhau. Đừng vì một lý do nào, đừng vì một chút gì
mà chia rẽ, phân chia ra kẻ vầy người khác, mang bản ngã to lớn, làm cho Phật
pháp suy đồi, làm cho đạo đức không dựng lại, đó là lỗi của quý Phật tử.
Nếu quý Phật
tử biết thương yêu nhau, biết đoàn kết nhau, thì Thầy sẽ có mặt thường xuyên ở
Hà Nội, đứng lớp dạy cho mấy con học đạo đức.
Nếu mấy con
không đoàn kết, không thương yêu nhau, tổ này chỉ trích tổ kia, người này ly
gián người khác, làm cho Phật tử trong các tổ nhóm chia rẽ nhau, không đoàn kết,
đó là lỗi của quý vị và Thầy sẽ không trở về Hà Nội nữa.
Và nếu quý vị
không đoàn kết, không thương yêu nhau, không tha thứ những lỗi lầm của nhau mà
cố tranh chấp thì Thầy sẽ tịch diệt, Thầy không ở thế gian này nữa.
Nếu ở Việt
Nam mà không đủ duyên để Thầy dựng lại đạo đức giúp cho mọi người sống không
làm khổ mình, khổ người, thì nơi đâu trên hành tinh này nếu nơi đó có đủ duyên
như bên Úc, bên Mỹ, bên Pháp, bất kỳ nước nào trên hành tinh này đủ duyên Thầy
sẽ về đó Thầy xây dựng đạo đức ở đó.
Thầy tiếc rằng
Thầy là người Việt Nam mà không xây dựng đạo đức cho người Việt Nam, Thầy rất
đau lòng. Mà không xây dựng đạo đức nhân bản, nhân quả cho người Việt Nam, là
do các con không đoàn kết, không thương yêu nhau, thì Thầy làm sao Thầy dạy mấy
con được, đó là lỗi của mấy con.
Sách Đạo Đức
hôm nay cô Út gửi trên đường đi sẽ gửi về Hà Nội một số sách, một trăm bộ cho
các con, cho quý Phật tử ở Hà Nội. Quý Phật tử có nghe lời Thầy nói không?
(48:03) Nếu
quý vị không thương yêu nhau, không đoàn kết nhau; chúng ta là Phật tử, tu xả
tâm ly dục ly ác pháp, tại sao chúng ta không ngăn ngừa ác pháp để nói những lời
ly gián, để nói những lời đau khổ? Không dùng ái ngữ, không dùng Chánh Ngữ, mà
nói những lời ôn tồn, nhã nhặn, thương yêu nhau, mà lại nói những lời làm cho
đau khổ nhau, thì thử hỏi Thầy là một người cha của mấy con, mà Thầy nỡ lòng
nào thấy đàn con mình bất hòa, mà còn ở lại đây làm gì?
Một là thị tịch
ra đi, Thầy chết lúc nào là chết mà sống lúc nào là sống dễ dàng không có còn
khó khăn. Tại vì Thầy làm chủ sinh, già, bệnh, chết, một bằng chứng cụ thể rõ
ràng, không nói thừa, nói dối các con đâu.
Nếu ở đây
không đủ duyên mà ở nước nào có đủ duyên Thầy sẽ đến nước đó dựng lại đạo đức của
đạo Phật, làm sống lại con đường của đạo Phật, không để tà giáo ngoại đạo dìm mất
đạo Phật.
Nhất định Thầy
sẽ thành công, không đầu hàng trước bất cứ một cản trở nào, một sự khó khăn
nào. Nhất định đạo đức của Phật sẽ được dựng lại đem lại lợi ích, biến cõi thế
gian này, hành tinh này thành cõi Cực Lạc, Thiên Đàng bằng một sự thật không thể
đầu hàng trước mọi sự khó khăn.
Nhưng trong
đó các con phải là người như Thầy, kiên quyết vượt khó khăn như ôm phao vượt biển,
đừng chùn bước, đừng ngại khó khăn, mà hãy cùng Thầy siết chặt tay nhau vượt
lên, dựng lại nền đạo đức cho dân tộc chúng ta. Nhớ kỹ, chỉ có đoàn kết chúng
ta mới làm được việc lớn.
Nếu thời Bác
Hồ mà dân tộc không đoàn kết, phỏng ngày hôm nay chúng ta có được độc lập như
thế này không? Chắc chắn là không. Hôm nay dựng lại đạo đức cũng như vậy. Nếu
không có sự đoàn kết, chúng ta khó mà dựng lại nền đạo đức nhân bản, nhân quả.
Cho nên mọi
người hãy cố gắng, chúng ta làm việc giữ đúng pháp luật của nhà nước, không làm
vi phạm pháp luật của nhà nước. Chúng ta đem lại sự bình an cho quê hương, cho
xứ sở, cho dân tộc của chúng ta có một nền đạo đức thực tế, cụ thể.
(50:33) Thầy
rất mong rằng những người lãnh đạo đất nước sẽ thông cảm, và hiểu được, giúp đỡ
chúng ta sớm chừng nào thì tốt chừng nấy. Thầy mong chờ có giấy phép thành lập
Trung tâm An dưỡng Từ thiện Chân Lạc, để rồi chúng ta có nơi nghỉ ngơi, nơi học
tập, đó là ước nguyện của Thầy.
Thầy mong rằng
hôm nay quý vị đã nghe lời Thầy, chúng ta đoàn kết. Nơi đây do Chánh Đức thì
Chánh Đức sẽ lập nhóm Thọ Bát Quan Trai.
Quý vị hãy về
đây để thành một cái nhóm cho nhau, rồi sinh hoạt với nhau, thưa hỏi với nhau,
học tập với nhau, để có những gì trực tiếp ngay Thầy hỏi Thầy, Thầy gửi kinh
sách hoặc là những điều cần thiết về đây cho Chánh Đức, Chánh Đức sẽ có nhiệm vụ
là phải gửi lại cho quý vị. Những gì cần thưa hỏi thì quý vị có chỗ mà thưa hỏi,
chứ không khéo quý vị không biết đâu mà thưa hỏi.
Cho nên sự học
tập phải có Thầy, phải có bạn. Học tập mà không Thầy, không bạn thì làm sao học
tập? Đó là điều cần thiết. Cho nên ở đây Thầy muốn nhắc lại một lần nữa: Đoàn kết
mới làm nên sự việc lớn, thiếu đoàn kết là không bao giờ làm nên sự việc lớn.
Cố gắng mỗi
người một bàn tay, ngày mai Trung tâm An dưỡng Từ thiện Chân Lạc ra đời, Thầy sẽ
tổ chức tài khoản do Ban tài khoản điều khiển. Quý vị Phật tử sẽ đóng góp gửi
tiền vào tài khoản để chúng ta có những chi tiêu cho trung tâm an dưỡng, để mở
mang lớp học của chúng ta, thậm chí cả như ngay cả những người làm việc trong
Trung tâm chúng ta có thể trả lương họ.
(52:34) Đó
là điều kiện mà Thầy mong ước rằng chúng ta xây dựng đạo đức phải có trường lớp,
phải có nơi chốn hẳn hoi, để giúp cho từ chúng ta hiện giờ cho đến con em của
chúng ta và những thế hệ sau này đều có trường lớp học tập đạo đức. Đó là cái
nhiệm vụ và trọng trách của chúng ta có mặt hiện giờ được nghe Thầy nói.
Thầy chỉ ra
công mà viết những bộ sách Đạo Đức. Từ bộ giới luật mà quý vị đã được đọc, Văn
Hóa Phật Giáo Truyền Thống, đó là cái bộ giới luật dạy người từ cư sĩ cho đến
người tu sĩ đều phải theo bộ giới luật này mà học tập. Rồi từ mọi người phải tiếp
thu tất cả hai bốn tập Đạo Đức Làm Người, để chúng ta thực hiện đạo đức làm người.
Và còn cái
chương trình giáo án học tập tám cái lớp học của đạo Phật, giáo án thứ nhất lớp
Chánh Kiến, thứ nhì lớp Tư Duy, có hẳn hoi bài bản, chứ không phải nói suông được.
Không phải đứng lớp muốn dạy bài nào dạy. Giáo án học tập là bài đầu cho đến
bài cuối trong một năm học của lớp đó cụ thể, rõ ràng.
Ở đây người
soạn giáo án chính là Thầy, không có người nào biết đâu mà làm.
Một đống
kinh sách của Phật kết tập hà lốn, không có đâu ra đâu làm cho người ta không
biết bài kinh nào học lớp nào, bài kinh nào, học lớp này hoặc lớp kia người ta
không biết được. Cho nên đọc bài kinh nào người ta chỉ hiểu một cách mông nhiều
không biết đâu mà học tập.
Cho nên dựa
vào đống kinh sách hỗn tạp này mà viết thành cái giáo trình cho từng lớp, viết
thành cái giáo án cho những người đứng lớp dạy. Như vậy công lao của Thầy còn
phải làm rất nhiều công việc làm.
Điều mà Thầy
làm Thầy không sợ nhọc nhằn, cực khổ, nhưng Thầy sợ các Phật tử, các con chia rẽ
không đoàn kết. Người này nói xấu người kia, người kia nói xấu người nọ, đem
chuyện nói xấu, dìm nhau bằng cách này, bằng cách khác.
Vì danh, vì
lợi, vì quyền thế mà làm cái điều này có lợi ích gì không? Nhóm này nói xấu
nhóm khác, nhóm khác nói xấu nhóm khác, đó là điều tai hại. Như vậy chứng tỏ rằng
chúng ta là những người học đạo đức mà không đạo đức.
(55:11) Cho
nên Thầy dạy đạo đức để làm gì? Trước tiên chúng ta phải sống biết hòa hợp
nhau. Tuy rằng năm tổ nhóm Thọ Bát Quan Trai, ba tổ, mười tổ vẫn sống sinh hoạt
chung nhau trong tổ của mình. Đừng ở tổ này năm, ba hôm nhảy qua tổ khác, đem
chuyện tổ này nói xấu tổ kia. Như vậy Thầy không chấp nhận những người đệ tử
đó.
Và Thầy căn
dặn như thế này: Những người sinh hoạt ở tổ này mà đến tổ kia, mà xin vào tổ
kia, thì quý vị - người lãnh trách nhiệm tổ trưởng không chấp nhận cho người tổ
khác vào tổ mình. Vì phải biết rằng những người qua tổ mình sinh hoạt với tổ
mình, mà ở tổ kia qua là người đó là người xấu.
Cho nên ở
đây phải biết cụ thể, rõ ràng như vậy để tránh sự bất an cho chúng ta, cho các
tổ của chúng ta. Tổ nào sinh hoạt tổ nấy, chứ không được đi qua, đi lại từ tổ
này xin qua tổ khác. Trường hợp xảy ra vừa rồi Phật tử Hà Nội do trường hợp này
làm cho rất là rối loạn.
Hôm nay Thầy
xin gợi ý để chúng ta bắt đầu tổ chức các tổ Thọ Bát Quan Trai một cách cụ thể
hơn để Trung tâm An dưỡng Từ thiện Chơn Lạc ra đời.
Nếu Hà Nội
xin phép không được, thì thành phố Hồ Chí Minh xin phép được Thầy sẽ về đây xin
mở chi nhánh của Trung tâm An dưỡng, vì có giấy phép ở trong kia, thì ở đây
chính quyền sẽ chấp nhận cho chúng ta giấy phép.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét