94- SỐNG KHÔNG BUỒN KHÔNG
KHỔ LÀ SỐNG ĐẠO ĐỨC
Phật tử: (…)
(49:23) Trưởng
lão: Giỏi lắm, con giỏi lắm, hết đau khổ rồi, hết khóc rồi, ráng tu tập.
Thầy sẽ dạy con, con ráng tập. Con sẽ tới chừng con chết con sẽ bình an mà chết.
Con thấy con tập chứ con không có buồn khổ nữa phải không? Như vậy ráng tập
con.
Mấy con già
rồi mà đủ duyên phước gặp được Thầy, được Phật pháp, nó là một cái nguồn an ủi
lớn cho mấy con trong tuổi già mà được pháp tu, rồi được an ủi cuộc đời mình.
Trước những
cảnh khổ mà thấy mình bất động, bình an, không dao động tâm, hạnh phúc lắm mấy
con! Đạo đức của Phật giáo là vậy. Không làm khổ mình, phải không? Chứ mấy con
buồn khổ là mấy con tự làm khổ mình rồi. Vì đó mấy con có pháp, cho nên mấy con
không làm khổ mình.
Đó là mấy
con thấy đạo đức chưa? Đó là hành động đạo đức để làm cho mình không khổ. Đạo đức
không làm khổ mình. Bất cứ ác pháp nào đến mình đều đuổi ra, đem lại sự bình an
cho tâm mình. Phải không? Mấy con ráng mấy con nhớ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét