347- NỖ LỰC TU TẬP ĐỂ CÙNG
THẦY DỰNG LẠI CHÁNH PHÁP
(24:14) Trưởng
lão: Thôi bây giờ thì mấy con yên tâm có Thầy mà. Thầy dẫn dắt mấy con
tới nơi tới chốn, chỉ mấy con quyết tâm tu thôi.
Bây giờ về
phần lo giấy tờ đồ cho xong, cho yên, cho trong tu viện mình nó yên ổn, rồi đây
sẽ có một số người, người ta sẽ tiếp tục đọc kinh sách Thầy, người ta sẽ đến
đây với mình. Thì cái lớp của mấy con là phải ráng nỗ lực để mà đi qua bên kia.
Rồi ở trong
Tu Viện mình sẽ phân làm hai lớp nữa, bị vì cái số nó lượng sẽ đông quá mấy
con, sẽ làm hai lớp chứ không thể nào một lớp. Lớp mấy con là lớp cũ, còn lớp mới
vào người ta chưa quen, chưa biết pháp nữa thì chia người ta ra một cái lớp
khác, thành ra nhiều lớp.
Còn ở bên Thầy,
coi như là cái lớp cao hơn, lớp Tứ Niệm Xứ đó con. Nỗ lực mà được vào lớp Tứ Niệm
Xứ là mấy con sắp sửa. Cho nên ráng nỗ lực, nỗ lực để cùng Thầy, cùng Thầy dựng
lại chánh pháp của Phật, để cùng Thầy dựng lại nền đạo đức. Mấy con sẽ là những
giảng viên đứng ra mà vừa thân giáo, mà vừa thuyết giáo để dạy người ta tu tập
đó. Cho nên ráng tu để thân giáo cho được, chứ không phải mình nói suông cái lời
nói của mình đâu. Mình không nói láo đâu, mình nói bằng cách mình đã làm được.
Tôi nói tôi
trị bệnh bằng phương pháp Như Lý Tác Ý thì rõ ràng tôi làm được, chứ không phải
là tôi làm không được. Thì mấy con phải làm được mới nói, chứ mấy con dám khẳng
định khi mấy con chưa làm được, mấy con có dám nói không? Cho nên vì vậy mà
mình làm cái niềm tin, tức là cái thân giáo của mình, thì mình mới thuyết giáo
người ta mới thấy pháp Phật nó vi diệu, nó đặc biệt, nó cứu khổ con người ra khỏi
những cái đau khổ. Cho nên ráng tu mấy con! Ráng tu cùng Thầy chứ mình Thầy chắc
sau này Thầy độ không hết đâu, lớp nào Thầy cũng đứng dạy thì chắc chết Thầy
luôn. Có nhờ mấy con đó!
Cho nên hôm
nay mấy con đứng lớp rồi Thầy cũng hướng dẫn cho mấy con để sau này mấy con
quen đứng lớp, chứ còn không khéo mấy con không tập đứng lớp chừng đó mấy con
không đứng lớp được đó. Cho nên Thầy cám ơn mấy con đã giúp đỡ Thầy rất nhiều!
Phật tử
2: Thưa Thầy uống
miếng nước.
Trưởng
lão: Được rồi
con, bây giờ vấn đề còn lo một chút xíu nữa.
Bây giờ, mấy
con còn thưa Thầy gì nữa không? Ráng về tu. Ráng về tu mấy con!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét