Thứ Ba, 16 tháng 5, 2023

284- PHẢI THÔNG SUỐT GIỚI ĐỨC VÀ GIỚI HÀNH

 

284- PHẢI THÔNG SUỐT GIỚI ĐỨC VÀ GIỚI HÀNH

(50:52) Vì vậy mà cái lớp đạo đức, cái lớp giới luật quý vị cần phải học. Thay vì thì người ta cấm Phật tử không được đọc giới luật, đọc giới luật là bị đọa địa ngục, có phải Đại Thừa cấm vậy không? Bởi vì cấm như vậy để cho quý Phật tử không biết giới luật của một người tu sĩ như thế nào, cho nên quý thầy sai không ai nói gì hết. Để dễ dàng sai chứ gì, để dễ dàng chạy theo dục lạc chứ gì?

Theo Thầy thì giới luật cho quý Phật tử học hết. Nghĩa là giới như thế nào học hết, đem ra những giới đức Thánh cho họ đọc hết. Để làm gì? Tu sĩ chúng ta sai họ nói cô này sai nè, thầy này sai nè, phải sữa lại nè, phải không? Do đó chúng ta mới không sai, chúng ta mới trở thành một con người tốt, một con người giới luật, một con người đức hạnh.

Thà rằng là mình thấy ngán quá, thôi tui không dám tu đâu, tu vô đây ba ông cư sĩ họ thấy tui làm bậy họ cười tui chết, phải không, họ chỉ trích tui. Còn bây giờ không cho người ta đọc kinh sách, người ta không biết đâu mà người ta sửa mình nhờ những người xung quanh người ta nói.

Cho nên đức Phật nói khi mình có lỗi lầm thì mình phải phát lồ, mình phát lồ. Bây giờ mình học mình, những cái giới luật của mình mình không có cho người ta biết, thì làm sao mà người ta chỉ cho mình biết cái sai của mình, cái lầm lạc của mình để cho mình khắc phục mình thì cái lỗi này quá lỗi.

Cho nên sau này Thầy viết cái bộ giới đức Thánh, 10 giới đức Thánh Sadi Thầy cho tất cả cư sĩ đọc hết, để một người Sadi vào tu họ biết, cái ông này tu đúng hay tu sai họ biết rồi. Ông sống giới luật như vầy thì không có được, ông phải sửa lại chứ còn ông không sửa tôi không cúng dường cho ông ăn nữa đâu, thì cái ông Sadi này ổng hoảng rồi.

Ổng nói nếu mà kiểu mấy ông cư sĩ này mà không cúng dường mình, thì chắc chắn là mình vô chùa ở đây gõ mõ tụng kinh ông Phật không có cho cơm mình ăn đâu, phải không? Có mấy ông cư sĩ đó cho cơm. Do vì vậy đó cho nên cái ông tu sĩ này, ông Sadi này ổng phải cố gắng giữ gìn giới.

Nhưng mà không ngờ ổng giữ gìn giới ổng lại ly dục ly ác pháp, ổng lại thành tựu sự giải thoát. Mà ổng giữ gìn giới ổng lại là gương hạnh cho người cư sĩ để cho người ta nương vào đó mà người ta Thọ Bát Quan Trai, có thấy lợi không?

Rồi bây giờ bắt đầu Thầy sẽ soạn thảo Thầy viết cái bộ giới đức Thánh Tỳ kheo tăng và Tỳ kheo ni. Đức Thánh mà, cho nên mọi cư sĩ đều đọc hết. Ông mà Thánh tăng mà ông mặc áo, đắp áo cà sa, ông mặc như vậy, mà ông làm không có đúng thì tui nói ông phải sửa, chứ nếu ông không sửa tui không có cúng dường ông đâu.

(53:14) Thánh Tăng là tui phải kính trọng, tui tôn trọng ông, tui làm cực khổ tui đem đến cúng dường cho ông, ông phải sống cho đúng chớ sao lại những cái giới luật Thánh như thế này mà ông sống không đúng? Một vị Hòa thượng mà ngồi ăn 3 bữa thì các quý vị thấy như thế nào, có đúng Thánh Tăng không? Phải không?

Người cư sĩ người ta ăn 3 bữa là đúng rồi, còn mình là tu sĩ tại sao mình lại giống người ta? Đó thì như vậy mình có xấu hổ không. Mặc y áo giống như Phật, thế mà ăn 3 bữa, sáng còn uống thêm ly sữa rồi ăn mấy cái bánh, rồi trưa ăn cơm, rồi chiều nói, thôi đói thôi bây giờ mình uống ly nước thôi, nước ngọt!

Thôi vậy thôi ăn luôn đi cho rồi chứ uống chi cái ly nước ngọt. Còn không thì thôi sáng mà uống ly sữa, thôi làm tô phở luôn đi, chứ để ăn làm chi cho mắc công. Cũng ăn cũng uống mà không thấy rằng những thực phẩm đó là bất tịnh.

Trong khi đức Phật dạy chúng ta quán thực phẩm bất tịnh chứ gì. Quán thân bất tịnh, quán thực phẩm bất tịnh, thế mà chúng ta quán cái chỗ nào mà nuốt hoài ngày nào cũng nuốt mà cũng không ớn, có ớn không? Như vậy là rõ ràng là không tu, mà chạy theo dục lạc. Giới luật của Phật, giới đó giới Sadi chứ không phải là giới Tỳ kheo đâu.

Đó, thì tất cả những cái sai này là chúng ta từ cái bắt đầu mà vị tu sĩ của chúng ta sai, là chúng ta sai suốt. Cho nên khi mình sai rồi mình hay che đậy. Mình che đậy cho nên mới đẻ ra cái kinh sách Đại Thừa. Cho nên mới nói ai mà nói quý thầy mà nói sai là tội đọa địa ngục, làm cho cư sĩ không dám nói. Do đó mình thả cửa mà chạy theo dục lạc không ai dám nói mình.

Cho nên bây giờ chùa thì cũng có quý thầy nhiều nhưng mà giới luật thì lỏng lẻo. Chỉ bây giờ thấy người ta ham thích phong trào Thiền Định thì nói Thiền nói Định này kia nói cho nhiều, nhưng mà sự thật ra ăn uống nhìn vào chỗ đó Thầy nói, thật sự ra không thanh tịnh, trên một cái nền tảng không thanh tịnh.

(55:22) Cho nên trong cái bài kinh Ước nguyện đức Phật có dạy, muốn ước nguyện một điều gì mà đạt được kết quả cái ước nguyện đó đó, thì giới luật phải nghiêm chỉnh thì ước nguyện chúng ta mới đạt được. Cũng như bây giờ Thầy ước nguyện rằng Thầy tu hành để chứng quả A La Hán, mà giới luật Thầy không được, Thầy không nghiêm chỉnh thì cái ước nguyện đó được không?

Bây giờ Thầy ước nguyện rằng Thầy sẽ nhập được Thiền Định mà trong khi đó giới luật không đúng thì sao, thì làm sao chúng ta có Thiền Định? Chỉ là thiền lừa đảo người ta mà thôi. Thầy nói thiền lừa đảo là tại làm sao, bởi vì cái nền tảng giới luật nó không nghiêm chỉnh thì làm sao cái ước nguyện này làm sao đạt được?

Cho nên cái này chỉ lừa người ta thôi. Nhập vào những cái định tưởng, rồi thấy ma thấy quỷ thấy thần thông thấy thầy thấy tổ gì trong đó, nói tùm lum ra. Do đó chúng ta cứ ngỡ tưởng rằng đó là đúng sao? Đạo Phật đâu có tu tập cái kì vậy, đâu có trạng thái này kia nọ, đâu có nói cái chuyện mà trên trời dưới đất vậy.

Thực tế là hôm nay tâm tôi có tham tui biết tôi có tham, tâm tui không tham tui biết tui không tham, mà tâm có tham thì tui biết nó là ác pháp tui ngăn, tui diệt tui không có cho nó tham nữa, thì nó sẽ hết tham, đó là một cái thực tế của đạo Phật.

Cho nên khi đức Phật nói: “Pháp ta không có thời gian đến để mà thấy”, thì đức Phật giải thích cái chỗ đó cho chúng ta nghe, thì: “Tâm tôi có tham tôi biết tâm tôi có tham, tâm tôi không tham tôi biết tâm tôi không tham. Tâm có sân tôi biết tâm tôi có sân, tâm không sân tôi biết tâm tôi không sân.”

Tâm không sân là tâm thanh thản, tâm an ổn chứ gì, là tui cứ sống ở đó thôi. Còn bây giờ tâm có sân thì tôi biết là ác pháp, tui ngăn tui diệt. Thì như vậy pháp của Phật có thực không? Mà khi mà tui ngăn diệt thì tui lại vô lậu, thì tui là A La Hán chứ gì? Chứ đâu phải là cái gì khác hết?

Cho nên tất cả giới luật nó xác định cho hành động của chúng ta có ly dục ly ác pháp hay không, có vô lậu hay không. Nhưng mà chúng ta phải biết rằng đạo Phật thì có chế ngự chứ không được ức chế. Là do vì vậy mà chúng ta muốn giữ giới cho nghiêm chỉnh, thì chúng ta phải có Giới Hành. Giới Hành tức là cái pháp để mà hành để cho giới luật được nghiêm chỉnh mà không bị ức chế thân tâm của chúng ta.

(57:29) Đó thì quý vị phải học từng đầu, phải học về những cái kinh giới cho thông suốt những kinh giới, rồi học về cái pháp hành, về giới luật. Bây giờ muốn ăn ngày một bữa thì phải quán bất tịnh chớ, phải quán thực phẩm bất tịnh chớ, không lẽ bây giờ muốn ăn một bữa cái tui cũng nhào vô tui ăn ngày một bữa. Rồi bắt đầu ăn không được, rồi nó đói rồi bắt đầu đi ăn lén, lại thêm một cái tội nữa, cái tội ăn lén ăn lút, có đúng không?

Bởi vì đói quá mà giờ không có pháp hành, mà đồ ăn thì thấy ngon. Tết nay sao mà bánh trái đồ nhiều, sữa bơ đồ nhiều, đồ ăn ngon quá, mà giờ để đó chịu hổng được, cái bụng nó cứ đói. Bây giờ nó mới lén mới lấy ăn, thêm một cái tội ăn vụng. Xấu xa quá, giữ giới không tròn mà còn thêm cái tội nữa!

Không Thầy nói quý thầy coi chừng, quý vị giữ giới mà không trọn thuộc về loại ăn vụng, ăn lén chứ không còn cái gì nữa hết. Bởi vì có Phật tử hổng dám ăn, sau đó Phật tử về hết rồi, ba bốn ông mới rủ ra sau vô trong cái buồng nè, mới ngồi ăn lén mà không dám đốt đèn nữa, ăn như quỷ vậy đó, quỷ đói.

Thầy nói thật mà, bởi vì mình làm cái chuyện gì gian xảo là mình phải giấu diếm, mà giấu diếm mà không thấy được cái lỗi nhỏ nhặt đó của mình, không thấy những cái lỗi quá tệ của mình. Cho nên thà không ăn một bữa, mà hễ ăn một bữa nhất định là phải giữ đúng, trước mặt cũng như sau lưng.

Đức Phật nói: “Ta giới luật trước mặt cũng như sau lưng”, thì mình phải thực hiện giống như Phật chứ, tại sao mình? Mình không biết cái pháp hành thì mình hỏi cái người mà người ta có kinh nghiệm người ta dạy cho mình.

Bây giờ giới ăn ngày một bữa thì bắt đầu mình không biết, mình thấy sao nó khó khăn quá, thì mình hỏi người ta, thì người ta dạy cho mình cách thức để khắc phục được, chế ngự được tâm mình, khắc phục được tâm mình, rồi từng đó nó thành một cái thói quen ăn ngày một bữa, nó đâu có thèm ăn nữa. Nó đã biết quá rõ rồi, ăn sáng cực nè, rồi chiều cực nè, chỉ trưa ráng ăn đó để mà sống thôi, nó cũng không thích nữa.

(59:22) Cho nên thậm chí khi mà người ta giữ được cái tâm thanh thản, 7 ngày đêm người ta không ăn mà nó vẫn khỏe mạnh. Bởi vì trong khi đó cái từ trường nó phóng ra, và người ta tu tập về Tứ Niệm Xứ người ta không có dụng công.

Mình ngồi dụng công mình tập trung trong hơi thở mình ra vô vầy, mình dụng công. Còn cái này người ta ngồi chơi, cho nên cái năng lượng ở trong người của người ta, tự cái tâm thanh thản an ổn nó phát triển cái năng lượng ra, nó làm cho người ta không còn thấy đói thấy mệt. Cho nên người ta không thấy đói, thấy mệt, nó không ham ngủ. Mình tại vì cái năng lượng của mình bị hao hụt cho nên nó buồn ngủ.

Bởi vì quý vị tu ngồi thiền giờ này đến giờ kia, sao bây giờ nó ngủ gục tới gục lui, mấy bửa đầu tôi tu không thấy vậy mà sao nay nó gục như vậy? Tại vì nó tiêu hao năng lượng của quý vị do quý vị dụng công, dụng công sai, cho nên quý vị phải buồn ngủ. Rồi nó lại sanh ra đói bụng. Tui tu sao hồi mới đầu tui tu sao nó ít đói mà bây giờ tui tu sao đói? Bởi vì tui dụng công nhiều, cũng như các ông nông dân ra cuốc đất nhiều phải đói bụng chứ sao.

Còn người ta tu như người chơi, cho nên vì vậy mà người ta ngồi cái tâm nó thanh thản, người ta không dụng công nhiều, người ta không cần dụng công nữa. Do đó cái năng lượng ở trong người của chúng ta nó dồi dào nó sung mãn, cho nên nó không đói nó không buồn ngủ. Ngồi suốt đêm nó tỉnh táo. Còn quý vị mà ăn nhiều ngủ nhiều, mà không ngủ nó lại mệt nhọc, đó là một cái tu sai.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

500-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  500-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...