281- TU TẬP THẤY NGAY KẾT
QUẢ GIẢI THOÁT
(41:29) Cho
nên làm người, cho nên đức Phật nói, 4 cái chân lý của đức Phật nói: Khổ, Tập,
Diệt, Đạo. Trong cái thân chúng ta nó huân tập tất cả những cái sự đau khổ, mà
hở một chút là đau khổ. Mà do cái nguyên nhân nào mà đau khổ, cái Tập Đế đó, là
cái nơi mà sanh ra đau khổ, là lòng ham muốn của chúng ta.
Có ham muốn
mới có tham có sân có si có này kia có đủ thứ, còn không ham muốn thì làm sao?
Cho nên mình ly dục, ly được cái này. Thì trong khi đó ly được dục thì hoàn
toàn chúng ta sẽ vô lậu hoàn toàn.
Cho nên
trong, có một cái bài pháp Thầy nói rằng chúng ta tu vô lậu chỉ trong một giây
mà thôi, tại sao chúng ta biết được cái điều này? Tại vì đức Phật nói “Pháp
ta không có thời gian đến để mà thấy”, thấy cái gì? Thấy cái quả, kết
quả của sự tu tập của nó.
Nghĩa là
chúng ta không tu thôi, tu là thấy. Bây giờ Thầy ngồi đây nè, Thầy nói “Tâm
thanh thản, an lạc, vô sự”, rồi Thầy ngồi Thầy nghiệm xét coi phải nó
có thanh thản không. Mà nếu nó có thanh thản trong một giây tức là Thầy chứng
quả A La Hán một giây, bởi vì nó vô lậu ở trong đó mà, nó có bị tác động của
cái tham sân si của nó không? Đâu phải tự nó nó có tham sân si trong này sao.
Cho nên Thầy
ngồi thanh thản nó tự nhiên thanh thản rồi, có phải không. Mà bây giờ quý vị thấy,
bây giờ thanh thản mà nghe nó hỷ lạc, bởi vậy mừng quá bữa nay tui nhập, tui bữa
nay là tui đúng. Không phải hỷ lạc, đức Phật nói cái trạng thái mà có lạc đức
Phật cũng không có chấp nhận. Vì nó có 3 cái cảm thọ: thọ lạc, thọ khổ, thọ bất
lạc bất khổ, không có chấp nhận mấy cái này.
Nhưng mà Thầy
ngồi đây Thầy nghiệm được cái tâm của Thầy có lậu hoặc hay không có lậu hoặc Thầy
biết. Lậu hoặc là khổ đau chứ gì, mà bây giờ Thầy ngồi đây thanh thản an lạc vô
sự là không lậu hoặc chứ gì, phải không?
(43:12) Nhưng
mà bên ngoài, cái nghiệp lực ác của Thầy nó còn bao vây Thầy cho nên ai động tới
Thầy một cái là nó thúc đẩy liền, tâm Thầy sân lên liền, có đúng không. Nhưng
mà vì vậy mà Thầy thấy rằng “Pháp ta không có thời gian đến để mà thấy”, tức
là khi mà Thầy ôm vào cái pháp Thầy tu, Thầy nhắc “Tâm thanh thản an lạc
vô sự” thì ngay đó là chứng quả A La Hán liền ngay đó, một giây liền tức
khắc.
Rồi tới một
phút, Thầy kéo dài trong một phút, hai phút, rồi ba phút, rồi một giờ hai giờ,
rồi 7 ngày, nếu mà 7 ngày kéo dài cái thời gian mà 7 ngày, Thầy chứng quả A La
Hán luôn, đủ thần thông. Cho nên đừng nghĩ rằng đạo Phật phải tu cho tới có thần
thông mới là chứng quả A La Hán, không phải. Ngay một giây chúng ta vẫn là
thanh tịnh tâm vô lạ thì đó là A La Hán rồi.
Quả A La Hán
là gì? Là quả vô lậu, chớ đâu phải đức Phật nói quả thần thông? Tại sao chúng
ta nghe nó chứng quả A La Hán là người đó phải có thần thông, phải có Tam Minh
này kia đâu. Nhưng mà quả A La Hán, cái mục đích của quả A La Hán chúng ta phải
hiểu là vô lậu.
Cho nên cái
lực, cái nghiệp lực của chúng ta nó còn, ác pháp bên ngoài nó còn nhiều, cho
nên vì vậy mà chúng ta giữ được cái tâm của chúng ta, khắc phục được những tham
ưu ở trên Tứ Niệm Xứ của chúng ta, làm cho ác pháp này không tác động được nữa,
cái nghiệp ác này không tác động được tâm chúng ta, thì hoàn toàn chúng ta bảo
vệ được cái quả vị A La Hán chúng ta. Cuối cùng 7 ngày 7 tháng hoặc 7 năm thì
chúng ta hoàn tất con đường tu của chúng ta.
Xác định được
cái thời gian tu của đạo Phật, khi mà tu Tứ Niệm Xứ đức Phật đã xác định 7
ngày. Nếu một người mà chuyên cần siêng năng 7 ngày, thì cái nghiệp lực này bị
tan đi, nó không còn có nữa thì người này chứng quả A La Hán luôn. Nếu mà 7
ngày chưa xong thì 7 tháng, 7 tháng chưa xong 7 năm, cái giá chót cuối cùng của
một người tu là 7 năm.
Còn người
nào nhanh thì 7 tháng, người nào nhanh hơn, 7 ngày. Nghĩa là 7 ngày mà chúng ta
không có kẽ hở, chúng ta ngồi đó tâm thanh thản an lạc vô sự liên tục như vậy 7
ngày thì người đó sẽ chứng đạo. Có khó gì đâu!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét