189-LỜI THẦY SÁCH TẤN
(27:16) Trưởng
lão: Cho nên bây giờ, đây là cái giai đoạn mấy con tu tập, nên tu
(không nghe rõ). Nhớ kĩ, về tập, về siêng năng tập. Bây giờ tới phần của mấy
con, chớ không phải phần Thầy. Thầy dạy kĩ rồi đó. Phải không? Cái trách nhiệm
bây giờ là của một phần trách nhiệm của mấy con cứu mấy con hay là không cứu
thôi. Thầy hết nhiệm vụ rồi. Thầy dạy kĩ lưỡng, hẳn hòi.
Còn mấy con
có tu tập, có như thế nào thì vô trong thất tập rồi có gì sai, Thầy có ở đây, hỏi
lại. Coi vậy chứ nói rồi, vô trong thất nó làm trật. Mà hễ có trật gì thì mấy
con cứ lên đây thì mấy con hỏi. Sau khi sửa tới sửa lui, mấy con đúng rồi, thì
bắt đầu mấy con ở đâu tu cũng không sợ sai. Cho nên vì vậy đó, mấy con cứ nhớ cố
gắng tập luyện để cứu mình mấy con.
Có thân là
có khổ, làm sao cũng có khổ, không ai muốn khổ. Có tâm là có những phiền não.
Có những tiếp xúc, những cái làm chúng ta rất khổ. Cho nên chúng ta thường làm
chủ tâm, làm chủ tâm của mình. Gặp được pháp của Phật hay.
Cho nên ráng
tu cho nó được. Có Thầy, Thầy sẽ dạy. Mai mốt mà lỡ Thầy có ra đi rồi, thì muốn
hỏi Thầy, thì chắc hỏi không được. Thầy chắc chắn điều đó rồi. Lẽ đương nhiên
là không lẽ mà Thầy sống hoài Thầy được sao? Có phải không? Dù Thầy có muốn sống
đi nữa, thì mấy con thấy Thầy vất vả. Nỡ nào mà Thầy cứ sống như vậy hoài.
Để Thầy vào
Niết Bàn cho sướng chút chứ. Có cái nhà ở ngon lành quá, không ở. Cứ ở cái nhà
lè tè thấp, mà Thầy nói lại dơ bẩn, ốm đau nữa. Ai điên gì ở trong cái nhà nóng
nảy, bực bội như cái thân này. Phải không mấy con? Cho nên Thầy có cái nhà rất
là mát mẻ, khang trang. Cho nên bây giờ Thầy mong sao mà dạy mấy con xong. Có
cái nhà cất trước chớ không sau này đi vào cái nhà xập xệ tiếp ở, (không nghe
rõ).
Cho nên mấy
con ráng tu. Phải ra tập, tập luyện thật tình, nỗ lực thật sự. Thì trong những
cái phút mà Thầy còn lại thế gian, có cái gì thì mấy con sẽ gọi. Và trong khi,
trong cái thời đại của chúng ta, ở bất cứ nơi đâu, chúng ta cũng có liên hệ
nhau được dễ dàng qua điện thoại, qua vi tính. Người ta có thể nói chuyện này,
thì hỏi cái gì, khó khăn gì thì mấy con với Thầy cũng vẫn tiếp xúc nhau được dễ
dàng. Phải chịu khó!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét