105- CÙNG XÂY DỰNG TRUNG
TÂM AN DƯỠNG ĐỂ HỌC VÀ SỐNG ĐẠO ĐỨC
(32:57) Cho
nên hôm nay gặp Thầy thì mong rằng quý Phật tử hãy nắm chặt bàn tay, vì trước nỗi
khổ của con người, cùng siết chặt bàn tay cùng Thầy cố gắng xây dựng Trung tâm
An dưỡng Từ thiện Chơn Lạc.
Danh từ gọi
là Trung tâm An dưỡng Từ thiện Chơn Lạc chứ sự thật đó là nơi để nghỉ ngơi và học
tập trong những lúc tuổi tác già cũng như những người còn trẻ, phải có nơi ở,
ăn và học để hiểu biết, để sống làm chủ bốn nỗi đau khổ của kiếp người.
Nếu không có
làm sao chúng ta có chỗ học, chỗ tập, tu? Thì người ta nói danh từ suông, nếu
tu mà không có chỗ học tập thì gọi là tu cái gì?
Nói vô chùa
tu, bộ ngồi tụng kinh, niệm Phật, cầu an, cầu siêu, rồi được siêu, được an sao?
Bao nhiêu người từ 2. 550 năm nay đạo Phật có mặt trên đất nước này, vậy mà có
người nào làm chủ bốn sự sinh già bệnh chết chưa? Nếu chưa tại sao đến chùa lại
tụng kinh, gõ mõ, niệm Phật, bái sám mà không làm chủ được?
Như vậy có
phải là con đường của đạo Phật nơi đó không? Hay là con đường Bát Chánh Đạo là
nơi mà chúng ta học, tập, để từng làm chủ đời sống của chúng ta?
Gõ mõ tụng
kinh đem lại ích lợi gì cho chúng ta? Mà Đức Phật ngày xưa đã bác sự tụng kinh
gõ mõ hẳn hòi, cụ thể như trong kinh Sunada Đức Phật hỏi một vị Bà La
Môn: "Quý vị tụng niệm hay lắm, nhưng quý vị phạm giới, phá giới,
giết hại chúng sinh, tham lam trộm cắp, tà dâm, nói dối, uống rượu, thì quý vị
có phải là người Bà La Môn không?"
Vị Bà La Môn
nói: "Dù tụng niệm có hay, cầu cúng có giỏi mà vẫn còn phạm giới
thì không xứng đáng là Bà La Môn".
Vậy thì hôm
nay quý vị theo đạo Phật cầu cúng, tụng niệm hay lắm, nhưng quý vị luôn luôn sống
ngày ba bữa, phạm giới, phá giới, bẻ vụn giới, cất giữ tiền bạc, làm nô lệ cho
tiền bạc, không xứng đáng là một vị đệ tử của Phật, thì như vậy quý vị làm sao
có được giải thoát làm chủ bốn sự đau khổ này?
(35:35) Sống
phi Phạm hạnh, không đúng người đệ tử của Phật. Người cư sĩ có năm giới, giới
thứ nhất dạy không sát sinh, thế mà đảo điên, họ đã quy y Tam Bảo, thọ Ngũ Giới
ba năm, hai năm, có người mười năm; nhìn lại giới thứ nhất của quý vị, hôm nay
còn gắp miếng thịt bỏ vào miệng ăn được, nuốt được; lòng từ bi của quý vị ở
đâu?
Giới luật của
Phật hẳn hòi. Giới cấm sát sinh, tức là Đức Hiếu Sinh của con người, lòng
thương yêu sự sống của con người của quý vị ở đâu mà quy y Phật, Pháp, Tăng? Và
Ngũ Giới bỏ chỗ nào? Đức thương yêu sự sống của muôn loài có giữ được không hay
còn thích ăn thịt chúng sinh?
Miếng thịt
là sự đau khổ của loài chúng sinh, nếu không giết chúng làm sao chúng ta có miếng
thịt mà ăn. Thế tới giờ này là một Phật tử, là một người đã thọ Tam Quy Ngũ Giới
mà nỡ lòng nào còn gắp miếng thịt, miếng cá bỏ vào miệng nhai nuốt cho đành. Đó
là cái sai của người hướng dẫn quý vị.
(36:59) Cho
nên ở đây hôm nay Thầy mong rằng Thầy trở về đến đất Hà Nội, mong rằng ngày nào
có những lớp học từ Chánh Kiến đến Chánh Định, Thầy sẽ đứng lớp dạy qúy vị.
Người học
trò của Thầy phải tinh tấn, siêng năng, phải làm bài, phải triển khai trí tuệ,
tri kiến của mình, học hiểu những gì thông suốt là phải thông suốt, chứ không
được lười biếng.
Bởi vì trong
Bát Chánh Đạo có lớp Chánh Tinh Tấn, cho nên mỗi lớp học phải tinh tấn, siêng
năng học đúng bài vở theo giáo trình của đạo Phật.
Lớp Chánh Kiến
phải học những bài vở gì? Lớp Chánh Tư Duy phải học bài vở nào? Đâu đó như
chương trình giáo dục của bộ quốc gia. Đạo Phật có chương trình giáo dục, đào tạo
đạo đức.
Không học đạo
đức thì chúng ta không biết, có học đạo đức thì chúng ta mới biết. Biết sống đạo
đức thì mới không làm khổ mình, khổ người, mới biến cõi sống ở trên hành tinh
chúng ta thành Cực Lạc, Thiên Đàng.
Đừng mơ tưởng
nơi đâu có cõi Cực Lạc, điều đó là không có. Đức Phật nói: "Ba
mươi ba cõi Trời là cõi tưởng", chúng ta tưởng chứ không có cõi đó.
Cho nên ở đây chúng ta theo Phật phải tin Phật, phải làm đúng như Phật.
Cho nên Đức
Phật dạy chúng ta: "Đừng có tin, đừng có tin”, mà hãy tin những
gì quý vị làm, những điều thiện đem đến cho quý vị lợi mình, lợi người, đó là
hãy tin. Còn tin Thầy Tổ, tin kinh sách mà không đem đến lợi ích cho mình, càng
hao tốn tiền bạc cúng bái, tốn tiền vàng mã, đèn hương hoa quả, thì thử hỏi quí
vị làm cái điều đó có đúng không?
(38:59) Ví
dụ quý vị thường đến cúng Phật, cúng ông bà tổ tiên của mình, đem cắt hoa mà
chưng lên để cúng, thử hỏi ai chứng lòng của quý vị? Một lòng ác như vậy sao?
Bông hoa là con của cái cây bông đó, tại sao chúng ta nỡ lòng nào bắt con lìa mẹ
để rồi dâng lên cúng Phật, mà gọi là cúng Phật? Đạo từ bi dạy mấy con làm điều
đó sao?
Thế mà trong
chùa, gia đình đều mua hoa, đều cắt hoa chưng lên cúng Phật. Điều đó ai chứng
cho quý vị? Các con có thấy không? Chúng ta cầm dao cắt cây hoa để chưng cúng
Phật, các con có thấy nước mắt của cây hoa đổ không? Các con có nhìn gốc hoa chảy
nước mắt không? Chắc chắn là có.
Ví dụ như mấy
con có đứa con được người ta bắt, người ta đem vào cúng dường cho ông Phật đi,
mấy con có đau lòng thương con không? Đứa con của con nó có nhớ mẹ nó không? Chắc
chắn điều đó là phải đau xót lắm mấy con. Mọi vật trên hành tinh chúng ta từ
cây cỏ đều có sự sống như nhau. Các con hiểu chưa?
Cho nên ở
đây chúng ta phải hiểu thật, biết thật để mà thực hiện thật. Làm đúng lòng
thương yêu của chúng ta đối với sự sống của muôn loài. Thì đây là sự thật mấy
con. Cho nên ở đây đạo đức sống không làm khổ mình, khổ người, Đức Hiếu Sinh
chúng ta phải hẳn hoi.
Vậy hôm nay
Thầy đến đây Thầy mong rằng cái lớp Bát Chánh Đạo ở Hà Nội này, sớm được quý vị
Phật tử cùng Thầy góp sức nhau để xây dựng cho được cái lớp học, từ lớp Chánh
Kiến đến lớp Chánh Tư Duy, để thực hiện tám lớp học của Phật đem lại lợi ích
cho mọi người; dựng lại nền đạo đức nhân bản, nhân quả, sống không làm khổ
mình, khổ người thì rất là tuyệt vời.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét